“Tớ là trường tam trung kế bên.
Các cậu cũng đến xem nữ thần à?”
“Phải đó phải đó, mấy bọn tớ đều đến để xem nữ thần! Công chúa quốc dân của bọn tớ!”
“Đúng vậy, tớ cũng là fan của công chúa quốc dân! Tớ rất thích cô ấy! Tớ đặc biệt thích tác phẩm của cô ấy!”
“Tớ cũng vậy tớ cũng vậy!”
“Tớ là fan của Hạ Thẩm Duệ! Ước vọng lớn nhất của tớ chính là được vào làm việc ở tập đoàn Hạ Thị! Nói không chừng, tớ cũng có thể oai phong như đương kim đổng sự phu nhân! Nghe nói, năm xưa đổng sự phu nhân của Hạ Gia làm công ở nhà họ Hạ nên mới quen được đổng sự trưởng, sau đó hai người mới nảy sinh tình cảm đó! Lỡ như, tớ cũng được may mắn thế thì sao! Hạ gia ngoài đại thiếu gia ra, vẫn còn một nhị thiếu gia mà! Nghe nói, Hạ nhị thiếu gia cũng đẹp trai khôi ngôi tuấn tú không kém, phải nói là sắc đẹp vượt mặt cả nam lẫn nữ, ngay cả phụ nữ nhìn thấy cũng cảm thấy ghen tị!”
“Hahaha, cô mơ đi! Về nhà tự soi gương xem mình nhé! Hạ nhị thiếu gia, làm sao có thể thích kiểu như cậu chứ?”
“Thì đó thì đó, không biết xấu hổ! Cậu mà có thể với tới Hạ nhị thiếu gia à? Nói đến xứng đôi, thì cũng chỉ có thiên kim các nhà hào môn mới đủ tư cách!”
“Hứ, mọi người đang ghen tị thôi!”
!
Các học sinh mỗi người một câu, bắt đầu bàn tán thật sôi nổi.
E là không phải cùng một trường, thì cũng vì chủ đề chung này là đột nhiên hợp thành một thể.
Ngu Vũ Mặc len lỏi đi trong đám đông, hai bên tai cứ nghe bàn tán về Hạ thiếu gia, Hạ thiếu gia.
Có vẻ như mọi người đều quan tâm đến việc Hạ nhị thiếu gia có xuất hiện hay không.
Dù sao, Hạ đại thiếu gia đã có hôn ước với công chúa nước e, vả lại hai người còn rất yêu thương nhau, đi đến đâu cũng nắm chặt tay.
Cho nên mọi người chỉ có thể chuyển hướng tập trung sang Hạ nhị thiếu gia thôi!
Tuy Hạ nhị thiếu gia không phải người thừa kế vị trí tổng tài trong tương lai, nhưng sau này cũng sẽ thừa kế một phần của kinh doanh mà.
Làm một hoàng phi nhàn rỗi cũng được mà!
Có tiền có thời gian còn có sắc đẹp nữa.
Tốt biết mấy!
Ngu Vũ Mặc đeo trên người thẻ ra vào, nên thuận lợi từ đám đông chen vào được bên trong, và đến ngay khu vực lớp 10A tập trung.
Lúc này, ở đây đã có rất nhiều học sinh khác đang chuẩn bị!
Mỗi một trường đều có một gian hàng triễn lãm, mọi người có thể phát huy tài năng và điểm mạnh của mình ở ngay tại phía trước khu vực triển lãm của mình.
Ở phía sân vận động, còn có một sân khấu mô hình lớn, hai hôm nay ngày nào cũng có biểu diễn để xem.
Màn hình led khổng lồ ở giữa sân khấu, không phải chiếu tình hình của mỗi khu vực triển lãm, là chiếu tình hình phát sóng trực tiếp của các bài biểu diễn.
Mỗi khối lớp đều phải lần lượt lên sân khấu biểu diễn tiết mục của mình, biểu diễn xong rồi quay về khu vực của mình tiến hành giải thích và phục vụ các dịch vụ khác.
Cho nên, học sinh của hai trường đều rất bận rộn, gần như không ai rãnh cả.
Nhiều học sinh còn kiêm nhiều vai trò, vừa bận với bài biểu diễn trên sân khấu, vừa bận với bài biểu diễn ở khu vực triễn lãm, và còn phải tiếp đãi các bạn học sinh ghé vào nữa.
Mỗi lớp đều sẽ có một cái rương.
Cái rương dùng để bỏ các ký hiệu mặt cười.
Mỗi một khán giả tham quan triễn lãm, đều sẽ có một phiếu bầu, họ sẽ bầu cho tiết mục và gian hàng triễn lãm mà họ thích.
Sau khi lễ hội trường kết thúc, rương của ai mà có nhiều mặt cười nhất, thì người đó sẽ có thể chiến thắng trong phần thi cuối cùng của lễ hội, và cũng có thể nhận được lời đề nghị từ học viện quý tộc Duệ Hà, để có cơ hội chuyển đến học tại học viện quý tộc Duệ Hà, chỉ một bước là có thể vượt qua giới bình dân, để tiếp cận xã hội thượng lưu!
Cho nên, mọi người đều chuẩn bị rất công phu cho lễ hội trường lần này, cứ sợ người khác sẽ vượt mặt mình, mất đi cơ hội phỏng vấn với học viện Duệ Hà.
Ngu Vũ Mặc đứng trước gian hàng triễn lãm của mình, đợi sau khi các bạn đến đông đủ, mọi người mới từ từ thay đồng phục đã được chuẩn bị, và chính thức bắt đầu lễ hội trường! “Ôi ôi ôi, không ngờ hôm nay lại náo nhiệt thế! Rất nhiều học sinh từ trường khác cũng đã qua đây.
” Một bạn nói: “Xem ra, sự