Văn Gian Thanh và Vy Vy thật sự là trên núi ngắm cảnh.
Bởi vì khi đến mà Vy Vy đến đã chuẩn bị sẵn lễ phục, cho nên không cần tiến hành mua sắm nữa.
Vy Vy do phải gặp rất nhiều khách hàng, do đó tất nhiên là chuẩn bị đầy đủ.
Đủ kiểu trang phục cùng với trang sức, túi, giày dép phối đồ đều có cả, tuy rằng bình thường như thế nào thoải mái thì mặc như thế, nhưng đến thời khắc quan trọng, cứ tùy ý lấy ra là có thể dùng.
Cho nên Văn Gian Thanh mới dẫn cô ấy lên núi ngắm cảnh.
Bây giờ là mùa hạ của kỳ nghỉ hè, thời điểm thời tiết nóng nhất, trên núi ngược lại là nơi thoải mái nhất.
Núi ở đây cách thành phố cũng không gần lắm, láy xe đi khoảng hai tiếng mới tới.
Nhưng cũng không xa lắm, cho nên vào dịp cuối tuần hoặc kỳ nghỉ, rất nhiều người trong nội thành đều lựa chọn đến đây để tránh nắng hóng mát giải trí.
Văn Gian Thanh để xe dừng ở vị trí sườn núi, hai người xuống xe cùng ngắm cảnh, hóng gió núi, thực sự rất nhàn hạ.
Văn Gian Thanh muốn đưa tay khoát lấy Vy Vy, nhưng lại lo sẽ bị từ chối, cho nên cứ ở đó mà bối rối.
Vy Vy giả vờ với vẻ không biết gì cả, chủ động kiếm chủ đề nói: “Cậu cảm thấy buổi đính hôn của Chiêm Nhất Thông và Châu Huệ sẽ được tiến hành thuận lợi chứ?”
Có chủ đề để nói, Văn Gian Thanh không ngại mà tiến gần nữa.
Văn Gian Thanh từ từ tiến gần đến bên cạnh Vy Vy, kéo lấy cánh tay cô ấy đi về phía tảng đá lớn bên cạnh.
Hai người vừa ngồi bên trên tảng đá, vừa trò chuyện là thoải mái nhất.
Văn Gian Thanh trả lời nói: “Tớ thấy khá là nghẹn đấy! Trong lòng hai người đều có người mình thích cả, lần đính hôn này, chẳng qua là do áp lực trong nhà.’
Vy Vy buồn rầu nói: “Đúng thế, người ta cứ cảm thấy có tiền có địa cị thì cái gì đều có cả.
Họ cũng xem như cái gì cũng có, vẫn...!được thôi, cấp bậc của họ vẫn chưa đủ, nếu họ có thể đạt đến cấp bậc của cậu, cũng sẽ không bị ràng buộc như thế nữa.’
Văn Gian Thanh không để loại chủ đề này nói đến trên người mình, tiếp tục nói: “Người của tớ vừa mới báo cáo nói, Chiêm Nhất Thông và gia sư Trình Tình Tình vừa mới gặp nhau, hơn nữa nguồn tin đáng tin cậy, Trình Tình Tình đã có thai! Còn vào thời điểm này, Châu Huệ cũng đang âm thầm hẹn nhau với bạn trai cũ của mình.”
Nói xong câu này, Văn Gian Thanh lấy điện thoại ra, mở ra màn hình đưa cho Vy Vy.
Vy Vy cũng không khách sáo với cậu ấy, nhận lấy điện thoại qua xem, đây là tin mà người của Văn Gian Thanh, sau khi âm thầm theo dõi điều tra gửi sang.
Dù là Chiêm Nhất Thông hay Châu Huệ, hai người hình như đều không rảnh rỗi cả.
“Buổi lễ đính hôn lần này quả nhiên thú vị.” Vy Vy đưa điện thoại cho Văn Gian Thanh, nói: “Thế cậu có nghe ngóng được, Đới gia có người đến tham dự không?”
Nói xong câu này, Vy Vy quay đầu rất chăm chú mà nhìn Văn Gian Thanh.
Cô ấy rất muốn biết điều này.
Văn Gian Thanh với vẻ lúng túng, sờ mũi chứ không phủ nhận.
“Xem ra, họ thật sự đã đến.” Vy Vy thu lại ánh nhìn của mình, nhìn ngắm phong cảnh dưới chân, khẽ than một tiếng nói: “Mong sao lần đến tham dự này của tớ không quấy nhiễu đến buổi lễ của người ta.”
“Tớ ngược lại cảm thấy, họ lại rất mong cậu quấy nhiễu đó chứ.” Văn Gian Thanh trả lời nói: “Hai người đều không muốn đính hôn, chỉ là người lớn hai nhà muốn đính hôn mà thôi! Tối đêm trước buổi đính hôn, vẫn có thể xảy ra chuyện như thế này, đủ để chứng minh dù họ có thuận lợi đính hôn kết hôn, cũng không cần bao lâu thì cũng sẽ là kết cục đường ai nấy đi.”
“Ai nói không phải chứ?” Vy Vy than nhẹ một tiếng nói: “Chính là đáng tiếc cho buổi lễ xa hoa long trọng thế kia!”
Văn Gian Thanh bật cười: “Bản thân họ cũng không thấy tiếc, chúng ta có gì mà đáng tiếc chứ?”
“Người Đới gia đến bao gồm những ai?” Vy Vy mở miệng hỏi.
“Là Đới phu nhân và...!con trai bà ấy.” Văn Gian Thanh