2015.“Xin cám ơn cám ơn! Phùng tiểu thư, tôi biết cô luôn rộng lượng mà, mắt cô sáng như đuốc, sẽ không tính toán chi li với loại người như tôi!” Thẩm Thất thở phào nhẹ nhõm: “Đế vương cao cao tại thượng như Hạ tổng, cũng chỉ có Hạ tiểu thư mới có thể sánh bằng được mà thôi.”
Nghe thấy Thẩm Thất nói như vậy, ánh mắt của Phùng Khả Hân càng vui mừng hơn nữa: “Được rồi, đừng tâng bốc tôi nữa. Tôi sẽ giới thiệu công việc cho cô.”
Thẩm Thất suýt nữa đã nhảy tưng lên ngay tại chỗ.
Thật tốt quá, cuối cùng cũng nghịch chuyển được tình thế!
“Nhưng mà…” Phùng Khả Hân đột nhiên chuyển đổi giọng điệu, khiến cơ thể Thẩm Thất vốn dĩ đang vui mừng chợt khựng lại.
Nhưng mà? Còn có nhưng mà nữa ư? Quả nhiên là còn có điều kiện mà.
“Nếu cô là nhà tạo mẫu độc quyền của Nhật Ninh, thì cô sẽ thường xuyên gặp được anh ấy. Như vậy đi, cô giúp tôi giám sát những người phụ nữ xuất hiện bên cạnh anh ấy, chỉ cần xuất hiện người phụ nữ nào khả nghi muốn tiếp cận anh ấy, thì cô hãy gọi điện cho tôi.” Phùng Khả Hân đẩy một tấm danh thiếp qua: “Chỉ cần cô thể hiện tốt, thì tôi sẽ không ngược đãi cô đâu!”
Thẩm Thất kinh ngạc sợ hãi nhìn Phùng Khả Hân.
Cái gì?
Sao cô ta lại bắt cô phải giám sát Hạ Nhật Ninh?
Nói đùa gì vậy!
Nếu bị Hạ Nhật Ninh biết được, thì cô ấy sẽ chết chắc rồi!
Phùng Khả Hân nhìn thấy ánh mắt của Thẩm Thất, đột nhiên nghiêm mặt lại: “Sao vậy? Cô không chịu à?”
“Không… không… không phải…” Thẩm Thất hoảng loạn nhận lấy tấm danh thiếp mà Phùng Khả Hân đẩy qua: “Tôi hiểu rồi.”
Nhìn thấy Thẩm Thất nhận lấy tấm danh thiếp, Phùng Khả Hân mới gật đầu hài lòng.
“Tôi… tôi xin đi toilet một lát…” Thẩm Thất lập tức đứng dậy: “A không đúng, tôi đột nhiên nhớ ra tôi có chút việc, tôi xin cáo từ trước! Tôi không thể nói lời từ biệt với Hạ tổng rồi, nhờ Phùng tiểu thư chuyển lời giùm tôi nhé.”
“Được.” Nhìn thấy Thẩm Thất hiểu chuyện như vậy, Phùng Khả Hân vô cùng hài lòng, cô ung dung gật đầu: “Đi đi.”
Được sự đồng ý của Phùng Khả Hân, Thẩm Thất mới luống cuống bỏ chạy như gặp phải kẻ thù vô cùng lợi hại vậy.
Thẩm Thất xoay người đi về phía cầu thang, nhưng còn chưa đi được hai bước, thì giọng nói của Hạ Nhật Ninh truyền tới phía sau lưng cô: “Bữa cơm còn chưa ăn xong, thì cô muốn đi đâu vậy?”
Cơ thể Thẩm Thất khựng lại, cô không