Đến Mạc Tiểu Đào cũng thấy giật mình sao?Sư huynh Phạm Đậu Đậu thích một người rồi sao?
Ai thế?
Sao cô lại không biết nhỉ!
Ngày nào cô cũng bên cạnh Phạm Đậu Đậu, sao không thấy Phạm Đinh Đinh liên lạc với người con gái nào?
Chẳng lẽ là, Phạm Đậu Đậu giấu cô liên lạc với người khác?
Nhưng mà, có cần thiết phải như vậy không?
Cô cũng đâu phải người gì của Phạm Đậu Đậu!
Với lại, Phạm Đậu Đậu cũng không phải người như vậy mà!
Chuyện này rốt cuộc là như thế nào đây?
Tuy trong đầu Mạc Tiểu Đào xoay chuyển rất nhanh, nhưng mồm lại nhanh chóng phủ nhận: “Nói cái gì đấy! Tớ gây bao nhiêu họa cho sư huynh, anh không ghét tớ là tốt lắm rồi! Các cậu đừng có đổ tội cho tớ đấy nhá! Tớ không có ý định với cao tới Phạm gia đâu, với lại, sao các cậu lại dám khẳng định là tớ chứ? Nếu là tớ, tớ còn phải ở đây nói chuyện với các cậu sao, tớ sớm đã đi làm bạn nữ bên cạnh anh ấy rồi!”
Những bạn học khác nghĩ đi nghĩ lại thấy cũng có lý, liền tha cho Mạc Tiểu Đào.
Trong lòng Mạc Tiểu Đào vẫn đang có một đống nghi hoặc.
Con người kia, rốt cuộc là ai vậy?
Bên này Mạc Tiểu Đào đang bị truy hỏi, bên kia Phạm Đậu Đậu cũng không tránh nổi sự tra hỏi của mẹ đẻ.
Đông Tiểu Tiểu không yên tâm hỏi: “Con trai, con nói thật với mẹ đi, đúng là con đã thích một người con gái rồi hay là nói dối đấy? Nếu là thật, người con gái đó là ai? Gia cảnh có trong sạch không? Gia thế như thế nào? Mẹ cũng không yêu cầu đối phương đại phú đại quý, ít ra cũng phải xứng đôi với con chứ? Con là đại thiếu gia Phạm gia đấy, không thể con chó con mèo nào đó cũng có thể lôi về nhà được.
Nếu con vẫn chưa có người thích hợp, vậy thì hãy chọn một cô gái trong đám này đi! Những cô gái này hôm nay đều đến hiện trường, con thích người nào, thì hãy chọn người đấy! Được không?”
Phạm Đậu Đậu nhìn một đống ảnh trên bàn, anh lập tức cảm thấy đầu lại to lên rồi.
Anh lấy lại tinh thần rồi nói: “Mẹ ơi, năm nay con mới 20 tuổi! Bây giờ mẹ đã giục con rồi, có phải vội quá không?”
“Vội quá? Sao mẹ có thể không vội được chứ? Con xem con đi, con, Thẩm Châu, Văn Thanh, Thẩm Viễn, Thẩm Mạch, đều là sinh cùng một năm đấy? Thôi không nói đến Thẩm Châu với Văn Thanh nữa, chỉ nói Thẩm Mạch thôi, con bé cũng chẳng phải sinh cùng ngày với con sao? Người ta cũng có người yêu rồi đấy! Không ngờ con lại còn không vội nữa!” Giọng Đông Tiểu Tiểu nâng cao thêm mấy phân, bà nói tiếp: “Trong mắt con còn có người mẹ này nữa không?”
“Mẹ, chẳng phải Thẩm Viễn cũng đang độc thân sao?” Phạm Đậu Đậu không phục biện luận với mẹ rồi nói: “Cũng đâu có thấy chú Sùng Minh ép cậu ý yêu ai đâu!”
“Sao có thể giống nhau được? Thẩm Viễn kế thừa gia nghiệp của Sùng Minh, làm những việc đó, tất nhiên là kết hôn càng muộn càng tốt rồi! Nhưng con thì khác! Đậu Đậu, con có biết không, hoàn cảnh của mẹ bây giờ đáng ngại như thế nào, bố con vẫn quyết không chịu đăng ký kết hôn với mẹ, giờ mẹ sống trong cái nhà này, danh không chính ngôn không thuận đấy! Nhưng khi con kết hôn có con rồi thì sẽ khác, mẹ là bà nội của cháu, cho dù không đăng ký kết hôn với bố con cũng không sao cả.
”
Đông Tiểu Tiểu cứ thế làu bàu khuyên bảo con trai mình: “Hoàn cảnh của Đinh Đinh khá hơn con nhiều, Phan Nhuận là mẹ kế, nhưng là kết hôn đàng hoàng với chú con! Cô ấy tốt hơn mẹ nhiều! Trong cái nhà này, mẹ thấy rồi, mẹ chính là người không được lòng mọi người nhất! Con trai, con hãy coi như thương hại người mẹ đáng thương này, nhanh chóng tìm bạn gái đi!”
Phạm Đậu Đậu nghe những lời nói này đến nỗi tai sắp mọc chai rồi: “Mẹ ơi, mẹ đang lo lắng cái gì thế? Cho dù con không kết hôn, mẹ vẫn là mẹ đẻ của con đúng không? Đinh Đinh vẫn còn đang suy nghĩ có nên đi tìm mẹ đẻ của mình không, con thì không cần tìm, mẹ đang ở ngay bên cạnh con đây, con rất hạnh phúc mà! Với lại, cho dù bố không đăng ký kết hôn với mẹ, mẹ vẫn là đại phu nhân Phạm gia! Ngoài kia ai dám nói mẹ không phải chứ? Thế chả phải tự làm khổ mình sao? Con là con đẻ của mẹ, con là đại thiếu gia Phạm gia, địa vị của mẹ vững hơn bất kỳ ai hết, được không?”
“Không được!” Tính khí của Đông Tiểu