Thẩm Tùng Tân nhìn người trước mặt, thật khó mà tưởng tượng, bà ấy là mẹ ruột của mình.
Thời gian chưa tới 20 năm, bà ấy sao lại biến thành như thế?
Bà ấy và chị Thẩm Hà bằng tuổi nhau, thế nhưng bà ấy xem ra, so với chủ tịch hội đồng quản trị của Hạ gia đều sắp già hơn mấy phần!
Thẩm Tùng Tân đem đồ trong tay đưa đến trước mặt Gia Cát Du Du, mở miệng nói: “Là chị Thẩm Hà kêu tôi đến đây, chị ấy nói, nói cho cùng là bà sinh ra tôi, cho nên bà có thể từ bỏ tôi, nhưng tôi không thể không lo cho bà.
”
Gia Cát Du Du trước tiên là ngây ra, cả buổi trời mới phản ứng lại.
Sắc mặt bà ấy quái lạ mà nhìn Thẩm Tùng Tân, trên dưới xem xét rất lâu, mới nói một cách không rõ ràng: “Cái gì? Cậu là con rai tôi? Tuy nhiên lớn thế rồi sao? Năm xưa khi tôi vứt bỏ cậu, cậu mới có bây lớn.
”
Thẩm Tùng Tân chế giễu mà nhìn Gia Cát Du Du.
Bà ta còn nhớ con mình chính là bị vứt bỏ?
Thẩm Tùng Tân đem đồ đặt trên đất quay người liền muốn rời khỏi.
Gia Cát Du Du cuối cùng cũng tỉnh người kêu to một tiếng: “Đứng lại!”
Thẩm Tùng Tân quả nhiên đứng lại.
Đầu óc Gia Cát Du Du cuối cùng cũng sáng suốt, phản ứng trở lại, nở nụ cười trên mặt nói: “Con trai đã đến, sao không vào trong ngồi? Nào nào nào nhanh vào trong ngồi!”
Hình như lo Thẩm Tùng Tân sẽ rời khỏi vậy, Gia Cát Du Du liền nắm giữ lấy cánh tay của Thẩm Tùng Tân, nắm chặt lấy cậu ấy, không ngừng kéo vào bên trong.
Thẩm Tùng Tân không muốn để người khác thấy bộ dạng lôi lôi kéo kéo của mình ở đây, do đó cũng đi vào bên trong.
Vừa vào trong, Thẩm Tùng Tân phát hiện cả nơi ngồi cũng không có.
Trên chiếc sofa cũ nát, vứt một đống quần áo.
Giặt rồi chưa giặt đều trộn lẫn vào nhau.
Trên đất đủ loại thùng rác, rác đều sắp tràn ra cả ngoài.
Trên bàn còn lại vỏ mì gói buổi sáng ăn, đang bốc ra mùi kỳ lạ.
Gia Cát Du Du biết rằng trong phòng rất rối, vội nhanh tay lẹ chân thu dọn một khu, nhiệt tình mà nói với Thẩm Tùng Tân: “Nhanh ngồi xuống nghỉ ngơi! Ta đi rót nước cho con.
”
“Không cần đâu, tôi không uống.
” Thẩm Tùng Tân lạnh nhạt nói: “Cho dù bà sống một mình, cũng nên thu dọn phòng chứ?”
Gia Cát Du Du gượng cười mà đem rác đều ném ra ngoài cửa, có chút bối rối mà ngồi trên giường, nói: “Ta bận đi làm, cho nên không có thời gian dọn dẹp.
”
“Bây giờ đang làm ở đâu?” Thẩm Tùng Tân hỏi.
“Bây giờ đang làm nhân viên dọn vệ sinh trong siêu thị của khu.
” Con ngươi Gia Cát Du Du xoay tròn, chuyển chủ đề nói: “Con trai à, lần này con về, Hạ Thẩm Hà có thu xếp chức vụ cho con không? Cô ấy một tháng cho con bao nhiêu tiền? Có trăm triệu một tháng không? Công ty có nhà không? Chung cư cũng được! Mẹ qua chăm sóc đời sống sinh hoạt của con có đươc không? Con sống một mình nhất định ăn không ngon ngủ không ngon, mẹ qua chăm sóc cho con, con cũng có thể yên tâm làm việc đúng không nào?”
Đáy lòng của Thẩm Tùng Tân liền nguội lạnh, biểu cảm trên mặt lại không gì thay đổi nói: “Không có, chị Thẩm Hà vẫn chưa sắp xếp công việc cho tôi, cho nên tôi bây giờ cũng không có tiền.
”
“Không tiền.
” Gia Cát Du Du vừa nghe thấy không tiền, biểu cảm trên mặt liền thay đổi, lười nhát nói: “Không tiền cậu đến tìm tôi làm gì? Dù sao tôi cũng không có tiền mà cho cậu! Cậu cũng thấy rồi đấy, tôi làm nhân viên dọn vệ sinh một tháng cũng chỉ kiếm được khoảng bảy tám triệu, đóng tiền thuê phòng tiền điện nước, cũng chẳng còn bao nhiêu.
”
“Hạ Thẩm Hà thích lo chuyện bao đồng nhất, năm xưa là do cô ấy khóc lóc quỳ lạy đem cậu từ tay tôi đi, cũng nỡ ra tiền cho cậu đi nước ngoài du học.
Bây giờ ngược lại không nỡ cho cậu công việc để làm sao? Cô ấy nếu thật sự đối tốt với cậu, sớm đã cho cậu một món tiền, hoặc là sắp xếp một công việc lương cao.
” Gia Cát Du Du trợn mắt ngoắc chéo chân, bộ dạng muốn thô lỗ chừng nào thì thô lỗ chừng đó nói.
Hình như lễ nghi lúc trước học trong học viện quý tộc Duệ Hà, đều quên hết một cách sạch sẽ.
Thẩm Tùng Tân chỉ cảm thấy trong lòng