Đẹp trai xuất sắc quá!
Thẩm Thất nhịn không được đứng lên vì Lưu Nghĩa hoan hô cổ vũ.
Lưu Nghĩa nghe thấy tiếng hoan hô của Thẩm Thất, quay đầu lại hướng về phía Thẩm Thất quăng đến hôn gió.
Cả đầu cả người đầy mồ hôi, làm cho cô càng thêm vô cùng đẹp trai tươi sáng.
Lưu Nghĩa ở trên sân chói mắt đến cỡ nào, một Đế Vương nào đó đang tỏa ra khí hắc ám thì buồn bực đến cỡ nào.
Văn Nhất Phi tội nghiệp nhìn Phạm Thành Phạm Ly: "Chúng ta cùng anh ấy gần như vậy, chúng ta sẽ không bị hắc ám của anh ấy xâm nhập sao?"
Phạm Thành Phạm Ly đồng thời mở tay ra nói: "Chúng ta từ nhỏ đến lớn có ít gì mà bị xâm nhập? Chúng ta là chàng trai đẹp long lanh ưu thương, bị cưỡng bức bẻ thành trai kiên cường rồi."
"Phụt." Văn Nhất Phi nhịn không được, ha ha ha ha phá lên cười.
"Hắc ám xâm nhập? Long lanh ưu thương?" Hạ Nhật Ninh lạnh lùng quét qua: "Công việc khai thác mỏ ở Tây Bắc tôi không quản nữa!"
"Đừng đừng đừng nha!" Văn Nhất Phi nhanh chóng nhảy qua: "Anh là CEO! Anh không quản thì ai quản a! Tôi cũng không rảnh rỗi! Tôi còn muốn tiếp tục tán gái, Phạm Thành Phạm Ly còn phải tiếp tục giám sát nghệ nhân dưới danh nghĩa của nhà mình quay phim đấy."
Phạm Thành Phạm Ly cũng nhanh chóng vẫy tay: "Thật ra chúng ta cảm thấy long lanh ưu thương đúng là không xứng với chúng ta, chúng ta vốn chính là đàn ông, cường tráng chút cũng là nên đấy! Anh Ninh, chúng ta sai rồi còn không được sao?"
Hạ Nhật Ninh tức giận lườm ba thằng bạn xấu một cái, tiếp tục đem ánh mắt đặt ở trên người Thẩm Thất đang ở chỗ ngồi dành cho khán giả.
Thẩm Thất hoàn toàn không có đi chú ý Hạ Nhật Ninh, cô chỉ lo vì Lưu Nghĩa cổ vũ cổ động thôi.
Chờ Lưu Nghĩa đánh xong trận đấu, sau khi Thẩm Thất đưa khăn mặt và nước uống ở trong tay đưa cho Lưu Nghĩa, Lưu Nghĩa nói cho cô biết là trên áo của cô dính chút bẩn, Thẩm Thất lúc này mới vội đi tới nhà vệ sinh.
Thẩm Thất móc ra khăn ướt, rất nghiêm túc lau đi vết bẩn ở trên áo.
Đang định rửa tay, trên đầu đột nhiên hiện lên một đoàn mây đen.
Thẩm Thất theo bản năng ngẩng đầu, lại một lần đâm vào con mắt phượng hơi mang theo chút âm trầm của Hạ Nhật Ninh.
Biểu cảm của Thẩm Thất cứng đờ.
Thật không ngờ tới, lại gặp hắn ở trong nhà vệ sinh.
Lúc mình đến đây nên xác định một cái hắn có ở đấy không...
"Thực xin lỗi, xin nhường ra một cái." Thẩm Thất quay người thì định rời đi.
Thế nhưng là cô bước sang trái một bước, Hạ Nhật Ninh liền hướng phía bên trái chặn lại.
Thẩm Thất hướng phải đạp mạnh bước, Hạ Nhật Ninh liền hướng phải lại chặn nữa.
Thẩm Thất lập tức chán nản rồi.
Hắn rốt cuộc là có mấy ý gì?
Chạy đến trước mặt mình cùng Thôi Nguyệt Lam thể hiện tình cảm còn chưa đủ, còn muốn ở trong nhà vệ sinh làm khó mình sao?
Quả nhiên, nhà vệ sinh là nơi có tỉ lệ xảy ra phiền toái cao a.
"Em..." Những lí do thoái thác của Hạ Nhật Ninh được luyện tập vô số lần ở trong đầu óc, khi nhìn thấy ánh mắt xa cách của Thẩm Thất, lại một chữ đều cũng không nói ra được.
Hạ Nhật Ninh chưa bao giờ cảm thấy mình ngu xuẩn như vậy.
Hắn từ khi nào đã chân tay luống cuống như vậy?
Hơn ngàn tỷ vụ án, hắn chớp cũng không chớp mắt là có gõ bàn quyết định.
Thế nhưng là một câu xin lỗi, hắn suy nghĩ kỹ vài ngày, tập luyện vô số lần, thế nhưng là lúc đối mặt với Thẩm Thất, hắn lại chột dạ nói không ra lời.
"Hạ tổng còn có chuyện gì sao?" Thẩm Thất không để lại dấu vết lui về phía sau một bước, cùng Hạ Nhật Ninh kéo ra một khoảng cách.
Nếu như quyết định ly hôn, vậy cũng đừng có bất kỳ dây dưa gì nữa rồi.
Mọi người dứt đi một cách sạch sẽ cũng tốt.
Có thể giảm bớt còn có những thứ phiền toái khác vào sau này.
Hạ Nhật Ninh nhìn thấy động tác của Thẩm Thất, mắt phượng buồn bã, một đoàn lửa giận cháy bừng lên.
Cô ấy đây là mấy ý gì?
Chê mình?
Cô thà rằng thích phụ nữ, cũng không chịu thích mình rồi?
Không được, tuyệt đối không cho phép!
Thẩm Thất, cô dám biến thành nhang muỗi thử xem!
Tôi bất kể cô ấy là nam hay nữ, dám cùng tôi giành người, phải chịu đựng lửa giận của tôi Hạ Nhật Ninh!
"Em dám cong thử xem!" Hạ Nhật Ninh hình như là từ trong kẽ răng cố chen ra mấy chữ này.
Thẩm Thất sững sờ.
Cái gì cong rồi?
Mình đã cong từ khi nào rồi?
Hắn đang nói cái gì a!
Không hiểu!
Văn Nhất Phi và Phạm Thành Phạm Ly núp ở bên ngoài nhà vệ sinh nghe lén đồng thời bụm mặt.
Thật là mất mặt! Chúng ta đừng thừa nhận người nói ra câu nói ngu xuẩn như vậy, là bạn của chúng ta.
Nói lời xin lỗi cũng có thể kéo đến cái vấn đề khác, Hạ tổng a Hạ tổng, tinh thần và trí tuệ của anh lúc đang ở trên thương trường chiến vô bất thắng không gì không đánh được kia đều đi nơi nào rồi?
Hạ Nhật Ninh nhìn thấy biểu cảm ngơ ngác ở trên mặt Thẩm Thất, hận không thể đem đầu lưỡi của mình cho cắn đứt.
Hắn đã nói gì đó a!
Hắn sao có thể nhắc nhở Thẩm Thất?
Nếu như Thẩm Thất bây giờ đối với Lưu Nghĩa kia không có ý tưởng gì, nhưng sau khi mình đã nhắc nhở, cô ấy đột nhiên phát hiện phụ nữ thích hợp với cô ấy hơn thì làm sao bây giờ?
Không được, tuyệt đối không được!
Câu nói này không thể nói rồi!
Thẩm Thất nhìn thấy sắc mặt thay đổi lại thay đổi của Hạ Nhật Ninh, lại lần nữa lui về phía sau một bước nói: "Hạ tổng, nếu như anh là đến thúc giục tôi làm thủ tục, tôi chỉ có thể thật có lỗi mà nói, tôi bây giờ ly không được, đợi tôi thi đấu xong rồi được không?"
Làm thủ tục? Làm thủ tục gì?
Chết tiệt, cô ấy thì muốn rời khỏi bên cạnh của mình như thế sap?
Thẩm Thất, em được a!
Em hết lần này đến lần khác thăm dò bổn thiếu gia...
Mắt phượng của Hạ Nhật Ninh đã hung hăng nheo lại, cả người sát khí lẫm liệt.
Thẩm Thất nhìn thấy biểu cảm của Hạ Nhật Ninh không bình thường, cho là mình nói đợi sau khi cuộc thi kết thức mới ký tên ly hôn, Hạ Nhật Ninh là đã đợi không kịp rồi.
Thẩm Thất không có cách nào mà nói: "Hay là, vậy thì đơn ly hôn ký trước đi... ưm..."
Câu nói tiếp theo của Thẩm Thất, đột nhiên bị nuốt vào trong bụng.
Hạ Nhật Ninh bá đạo đem Thẩm Thất cầm cố giữa vách tường và trong lồng ngực của hắn, hung hãn hôn xuống.
Mỗi lần giải thích không hiểu, vậy thì trực tiếp hôn đi!
Trước kia cách này rất hữu dụng đấy, lần này hay là cũng...
Thẩm Thất tuyệt đối rất không ngờ, Hạ Nhật Ninh lại dùng cách này.
Tại sao mỗi lần đều là một lời không hợp thì cưỡng hôn?
Sắp phải ly hôn rồi, còn hôn cái gì hôn?
Cơn thịnh nộ ở dưới đáy lòng của Thẩm Thất dần dần bốc lên, đưa tay dùng sức đẩy ngực của Hạ Nhật Ninh.
Thế nhưng là cánh tay của Hạ Nhật Ninh cường tráng như thế, cô hoàn toàn không cách nào trốn khỏi của cầm cố của đối phương, chỉ có thể bị động chịu đựng lấy nụ hôn có tính xâm lược và chiếm hữu của hắn.
Hạ Nhật Ninh vốn chỉ là muốn trừng phạt một cái Thẩm Thất.
Thế nhưng là càng hôn càng hôn, thì thay đổi ý nghĩa.
Hạ Nhật Ninh vừa chạm vào thân thể của Thẩm Thất, cái khát vọng giấu ở dưới lửa giận trong nháy mắt bộc phát.
Hắn đã vài ngày không có ôm Thẩm Thất rồi.
Thân thể của hắn, đã sớm khát vọng đến cực điểm.
Nụ hôn này từ lúc mới bắt đầu nổi giận chiếm hữu đến cố chấp truy cầu lại đến ôn nhu triền miên.
Một