Chờ Thẩm Thất mang thai, sinh ra người nối dõi họ Hạ, thì những người quyền thế trên mảnh đất này, đều sẽ trở người dưới quyền của Thẩm Thất.
Sau khi Thẩm Thất Tắm gội xong, thì đi sang từ biệt Thẩm lão phu nhân và Thẩm Tử Dao, cùng với Thẩm Nhất vui vẻ ra ngoài.
Thẩm Thất vừa lên xe, liền xem hồ sơ.
Sáng nay người con gái mà họ sắp gặp là chủ quản cấp cao của một doanh nghiệp, nghe nói là một công chúa rất cao ngạo.
Nhưng người ta thật sự là có tư cách cao ngạo, du học nước ngoài, cao 1 mét 70, cân nặng 55kg, thành thạo 3 ngoại ngữ, làm chủ quản kinh doanh tại một công ty thương mại nước ngoài.
Không biết cô công chúa thế này, liệu anh hai có áp chế nổi không?
Thẩm Nhất chậm rãi lái xe, không cần thư ký và trợ lý, chỉ cần không phải việc của công ty, anh ấy không thích nhiều người xung quanh mình quá.
“Thế nào? Thích chứ?” Thẩm Nhất chậm rãi hỏi: “Nếu như em không thích, thì chúng ta không gặp, đi tìm nơi dùng bữa!”
Thẩm Thất ngẩng đầu nhìn Thẩm Nhất: “Anh hai, đây mới vừa bắt đầu anh đã muốn rút lui rồi sao?”
Thẩm Nhất đưa tay sờ đầu Thẩm Thất, nói: “Em cũng biết mợ hai em là người như thế nào. Lúc trước anh từng quen qua một cô gái, bạn thời đại học, nhưng mợ hai em lại chê gia đình cô ấy quá bình thường, nói sao cũng không đồng ý cho chúng anh bên nhau. Bọn anh kháng cự hết mấy năm, sau cùng cô ấy không đợi được, mà đi lấy chồng.”
Thẩm Thất há to mồm nhìn Thẩm Nhất.
Thẩm Nhất tiếp tục nói: “Về sau anh lại quen thêm mấy người, nhưng không cần biết anh chọn ra sao, mợ hai em vẫn không hài lòng. Cho nên, càng về sau anh càng chán nản.”
Thẩm Thất gật đầu, bày tỏ sự thấu hiểu.
“Bỏ đi, nếu đã thế nào cũng không hài lòng được mợ hai em, chi bằng anh cứ tập chung kiếm tiền cho thoải mái.” Thẩm Nhất chỉ đành nhúng vai, nói: “Bây giờ trọng trách nhà họ Thẩm đều trên vai anh, không thể buông lơi được. Thẩm gia không thể quá yếu kém, nếu không thì con gái sau khi lấy chồng dễ bị thiệt thòi. Nếu năm đó cha anh có thể phát huy quang đại nhà họ Thẩm, thì cô không cần bị người ta ăn hiếp rồi.”
Mắt Thẩm Thất đỏ ửng: “Anh hai……”
“Được rồi, nhà chúng ta ít con gái, em là bảo bối của cả nhà. Thẩm Cương và Thẩm Thúy hai tên khốn kiếp kia khiến em chịu thiệt rồi, những ngày tháng sau này, cả nhà chúng ta sẽ bù đắp cho em.” Thẩm Nhất đưa tay lên sờ đầu Thẩm Thất, như dỗ cún con vậy: “Hôm nay gặp ai cũng không sao cả, em chỉ cần nhớ rõ một điều là được. Con gái nhà họ Thẩm, ăn gì cũng được chỉ là không ăn thiệt.”
Ánh mắt Thẩm Thất cong cong, không nói gì cả.
Đến rồi, nơi hẹn, Thẩm Thất trùm kín mít mới xuống xe.
Thẩm Nhất đưa chìa khóa cho người bãi đậu xe, giúp Thẩm Thất quấn xong khăn quàng cổ mới dẫn Tiểu Thất đến trước cửa nhà hàng.
Từ bãi đậu xe đến cửa nhà hàng có một khoảng cách không nhỏ, Thẩm Thất trùm như bánh trưng vậy, khờ khờ đi theo sau lưng Thẩm Nhất.
Thẩm Nhất dáng người cao lớn, đi hai bước là phải dừng lại chờ Thẩm Thất.
Con trai nhà họ Thẩm đều chân dài, nhưng con gái thì lại thuộc kiểu người nhỏ nhắn xinh xắn.
Dễ thương nhất là sự chênh lệch chiều cao.
Thẩm Thất cùng với Thẩm Nhất đi vào nhà hàng, nhìn xung quanh, thấy sáng sớm nhà hàng đúng là không mấy người khách!
Cũng đúng, giờ này, có thể dậy sớm đúng là không nhiều nhỉ?
Cũng chính vì thế nên nhà hàng phục vụ 24 tiếng không đóng cửa nên mới có khách nhỉ?
Thẩm Thất kéo Thẩm Nhất chọn chỗ có góc nhìn dễ dàng ngồi xuống, xem thời gian, vẫn còn mấy phút là bên con gái sẽ tới.
Thẩm Thất lấy thực đơn, chuẩn bị suy nghĩ xem nên ăn món gì?
Một cô gái xinh đẹp mang giày cao gót, với bộ trang phục công sở, vội vàng đi vào.
Cô ấy nhìn xung quanh nhà hàng, một lúc sau liền nhắm đúng vị trí của Thẩm Thất và Thẩm Nhất, bước nhanh qua tới, cũng không ngại ngùng gì mà ngồi xuống.
“Hai người là đến xem mắt đúng không? Ô, ra gặp mặt còn dẫn theo người tình nhỏ bé sao? Cho dù có làm cho có lệ với tôi đi nữa, tốt xấu gì cũng cho tôi mặt mũi chứ.” Không chờ Thẩm Thất trả lời, đối phương liền nói một tràng: “điều kiện của tôi cũng không kém, không nhất thiết phải chọn đàn ông như anh. Thu nhập của tôi đủ để tôi sống rất tôt, cả đời không kết hôn cũng không sao. Nếu như không phải chịu không nổi người nhà, tôi cũng không muốn ra đây gặp mặt. Thật là lãng phí thì giờ.”
Thẩm Thất vừa mới muốn mở miệng giải thích.
Thì cô gái xinh đẹp này đã đứng lên, đưa tay lên nhìn đồng hồ, nói: “Được rồi, tôi đến giờ rồi, hai người cứ ăn đi, ngoài ra, tôi sẽ nói với gia đình tôi, chúng ta không hợp nhau! Cứ vậy nhé!”
Nói dứt câu, cũng không chờ Thẩm Thất và Thẩm Nhất nói câu nào, cất bước rời khỏi!
Thẩm Thất xoay đầu nhìn Thẩm Nhất: “Anh, anh bị chê bai rồi!”
Thẩm Nhất vẫn rất bình tĩnh mà xem thực đơn, anh ta sớm biết là kết quả sẽ như thế, nếu không thì anh ta cũng không cần dẫn Tiểu Thất đi theo rồi.
Một mình ăn sáng chán lắm!
Vẫn là chăm em gái ăn vẫn tốt hơn!
Tuy việc xem mắt thất bại, nhưng ăn sáng vẫn phải ăn ngon chứ.
Sau khi ăn sáng xong, ừm, đúng rồi, chuẩn bị ăn trưa nữa chứ!
Nhưng mà, chỗ ăn trưa cách chỗ ăn sáng khá xa, hai người để giết thời gian trên đường, quyết định không lái xe, mà đi tàu điện ngầm với xe buýt đi qua.
Suốt chặng đường, Thẩm Nhất mua cho Thẩm Thất không ít dồ ăn vặt và thức uống, khiến Thẩm Thất trên suốt chặng đường cứ ăn và ăn.
Thẩm Thất ngồi trên tàu điện ngầm, xem phần hồ sơ thứ hai, nói: “Ưm, người này có vẻ được hơn! Anh xem, là một ca sĩ đó!”
Thẩm Nhất nhít lại gần một chút, cả người tỏa ra khí chất tao nhã, chốc lát thu hút không biết bao ánh nhìn.
Anh ấy vốn dĩ bảo dưỡng khá tốt, nhìn có vẻ chỉ mới 30, ngồi cùng với Thẩm Thất, đúng là khá bắt mắt.
Thẩm Thất tiếp tục xem: “Ưm, còn là quán quân mùa trong chương trình tài năng.”
Thẩm Nhất điềm đạm nói: “Nhưng mà em đoán thử, chúng ta ngồi tàu điện ngầm đi qua, cô ấy sẽ có biểu cảm gì?”
Thẩm Thất với vẻ ngơ ngác: “còn có thể có biểu cảm gì?”
“Một lát nữa em sẽ biết.” Thẩm Nhất cười, nói: “Một lát nữa đừng quá kinh ngạc nhé!”
Thẩm Thất gật đầu với vẻ không hiểu gì.
Tốc độ tàu điện ngầm