Luna cũng nổi giận: “Anh khen em một câu, nói em là cô gái xinh đẹp nhất trên thế giới thì em sẽ đưa cho anh!”
Thẩm Lục nhìn cô một cái, không nói lời nào mà quay đầu bước đi.
Luna không ngờ Thẩm Lục lại khô khan, không biết lãng mạn tới mức này!
Cô đứng tại chỗ, giậm chân một cái, buông thú nhồi bông ra rồi lập tức đuổi theo.
Chưa đuổi theo được mấy bước, Luna đã bị cảnh sát chặn lại: “Người đẹp này, có người khiếu nại cô có hành vi quấy rối anh ta.”
Luna nghe xong, thiếu chút nữa bị chọc giận, chỉ vào mũi mình rồi nói: “Các anh đều gọi tôi là người đẹp, vậy thì tôi việc gì phải đi quấy rối người khác?”
Hai cảnh sát quay đầu, đánh giá bề ngoài của Thẩm Lục rồi lại nghiêm túc trả lời Luna: “Nếu như là người khác báo án thì có lẽ là báo án giả nhằm lừa gạt cảnh sát, nhưng nếu là do vị tiên sinh kia báo án thì nguyên nhân báo án này được chấp nhận!”
Ý của hai cảnh sát kia là vị tiên sinh này có vẻ ngoài đẹp hơn cô nên nếu là hắn báo án thì hoàn toàn đúng với tình hình thực tế.
Lỗ mũi Luna suýt chút nữa bốc khói vì tức.
Trong thời gian Luna bị hai cảnh sát quấn lấy tra hỏi, Thẩm Lục đã lẳng lặng rời khỏi đó. Hắn về lại chỗ quầy hàng lúc đầu, mua con thú nhồi bông kia.
Người bán hàng nói với Thẩm Lục bằng vẻ mặt hâm mộ: “Anh mua cho bạn gái à?”
Trời ạ! Trên đời này, rốt cuộc người phụ nữ nào mới có thể đủ tư cách đứng bên cạnh người đàn ông này mà không bị dìm xuống đây?
Bề ngoài của người đàn ông này quá nghịch thiên rồi, quả thật là bất chấp lý lẽ luôn!
Ngay cả trong truyện tranh hay hoạt hình cũng chưa có người nào đẹp tới mức này đâu!
Nếu hắn không mặc đồ vest, không có yết hầu, không có giọng nói nam tính như thế thì bất kỳ ai cũng sẽ cho rằng hắn là một cô gái cực kỳ xinh đẹp.
Dù sao phụ nữ Âu Mỹ đều có ngũ quan khá sắc sảo.
Đàn ông cũng không khác phụ nữ bao nhiêu!
Nhưng nét đẹp của Thẩm Lục là sự tồn tại vượt qua cả chủng tộc.
Nghĩ thử xem, người có thể được thế giới công nhận không kém cạnh gì so với Hạ Nhật Ninh cực kỳ đẹp trai kia thì làm sao có thể là người thường được?
Đôi mắt Thẩm Lục cong nhẹ, miệng khẽ nở nụ cười: “Là mua cho em gái!”
Nụ cười này của Thẩm Lục đúng là sáu cung nhan sắc thua hờn phấn son.
Tất cả mọi người ở đây đều bị vẻ đẹp này giết chết tại ngay tại chỗ.
Nhân viên bán hàng ngơ ngác nhìn Thẩm Lục, thậm chí cô ấy cũng quên luôn cả việc thu tiền.
Ánh mắt Thẩm Lục lóe lên, đợi một hồi mới lên tiếng: “Có thể tính tiền chưa?”
Lúc này, nhân viên bán hàng mới tỉnh táo lại, nhanh chóng nhận tiền mặt Thẩm Lục đưa.
Trong lòng nhân viên bán hàng thầm thề thốt, cô ấy nhất định phải cất giữ tờ tiền này.
Bởi đây chính là tờ tiền mà tuyệt thế mỹ nam đã dùng!
Thẩm Lục thấy quà mình chọn lựa được đóng gói đàng hoàng thì mới hài lòng gật đầu.
Chọn xong quà cho em gái, bây giờ hắn bắt đầu chọn quà cho những người khác.
Phải chọn cho mẹ một phần.
Bạn của em gái cũng phải có một phần.
Nể tình công sức Hạ Nhật Ninh chăm sóc em gái hắn, hắn cũng sẽ chọn cho Hạ Nhật Ninh một phần.
Nhưng quà của mấy người khác thì mua đại cũng được mà!
Chỉ có quà cho em gái là quan trọng nhất thôi!
Mua quà xong, Thẩm Lục nhanh chóng rời khỏi khu mua sắm.
Khi vừa định xuống bãi đỗ xe tìm xe, Thẩm Lục đột nhiên nhớ ra ví tiền của mình hình như đã bị bỏ quên ở quầy bán hàng, hắn xoay người để quay lại đó.
Nào ngờ, sau lưng hắn lại có người, Thẩm Lục còn chưa kịp chuẩn bị đã xoay người nên bỗng đâm sầm vào ngực đối phương.
“A, xin lỗi!” Thẩm Lục nhẹ nhàng lên tiếng.
Hắn nói tiếng Đức vô cùng chuẩn.
“Không sao!” Đối phương cũng trả lời lại bằng tiếng Đức, khi người kia giơ tay đỡ Thẩm Lục, ngón tay người kia lại nắm chặt: “Cậu là người Châu Á hả? Là người Việt Nam, người Hàn hay người Nhật Bản?”
Thẩm Lục ngẩng đầu lên thì thấy một người đàn ông có tướng mạo anh tuấn, quanh thân tỏa ra hơi thở yêu nghiệt, ánh mắt sáng quắc nhìn hắn chằm chằm.
Thẩm Lục thoáng chốc đã kéo giãn khoảng cách giữa hai người.
Hắn cảm thấy không thích người đàn ông này.
Khí tức toàn thân của hắn ta quá lạnh lẽo.
Thẩm Lục nhàn nhạt trả lời: “Người Việt Nam! Cám ơn!”
Sau khi bỏ lại bốn chữ này xong, Thẩm Lục quay người rời đi.
Người đàn ông sau lưng nhìn về hướng Thẩm Lục rời đi đầy sâu xa, lầm bầm tự nhủ: “Không ngờ trên đời này còn có người đẹp tới nhường này! Mình cứ tưởng chỉ có Hạ Nhật Ninh là người đẹp nhất trên đời rồi. Ai ngờ ở nước Đức nhỏ bé này lại còn có vẻ đẹp khuynh mước khuynh thành đến vậy!”
Lúc này, người bên cạnh cũng nhắc nhở người đàn ông: “Sùng Minh tiên sinh, chúng ta phải tranh thủ thời gian ạ!”
Sùng Minh trở tay cho đối phương một cái tát, giọng nói bỗng nhiên trở nên âm trầm: “Cậu thì biết cái gì? Chuyện có lớn cỡ nào cũng đâu quan trọng bằng việc thưởng thức, ngắm nhìn người đẹp!”
“Vâng, Sùng Minh tiên sinh!” Đối phương biết một cái răng của mình đã bị tát gãy rồi, nhưng người này chỉ có thể nhẫn nhịn, chịu đựng ngậm máu, nuốt vào trong mà thôi.
Nếu như người này dám nhổ ra, Sùng Minh có thể sẽ đánh gãy cả hàm răng của hắn luôn!
Hắn ta cũng không phải chưa từng làm loại chuyện như thế.
“Không ngờ ghé qua nước Đức một chút mà còn có được thu hoạch như thế!” Sùng Minh cười khẽ, ngón tay tuyệt đẹp miết miết vành mũ, khóe miệng cong lộ ra một nụ cười tà ác: “Tôi muốn người đàn ông kia!”
Hạ Nhật Ninh thì hắn ta không dám đụng.
Nhưng nếu là người đàn ông vừa rồi thì chắc sẽ không sao đâu nhỉ?
Hắn ta thèm muốn sắc đẹp của Hạ Nhật Ninh nhiều năm rồi, nhưng vì e ngại quyền thế và địa vị của đối phương nên hắn ta vẫn luôn cầu mà không có được.
Mấy ngày hôm trước, hắn ta mạo hiểm đi gặp Hạ Nhật Ninh, còn bị Hạ Nhật Ninh bắn hai phát súng.
Con người của Sùng Minh này rất kỳ quái!
Hạ Nhật Ninh bắn hắn ta hai phát súng, hắn ta lại không hề tức giận chút nào.
Đây rõ ràng là một người dựa vào gương mặt để kết luận người khác là thiện hay ác.
Chỉ cần đối phương có giá trị nhan sắc như Hạ Nhật Ninh, dù có hung dữ hơn với hắn ta cũng chả sao.
Nhưng nếu như đối phương không có sắc đẹp thì… Ha ha, hậu quả đang chờ đợi kẻ đó chính là huyết tẩy cả gia đình.
Thẩm Lục trở lại nơi ở thì thấy Lê Huy đã sắp xếp quà tặng gọn gàng, ổn thỏa rồi.
Lê Huy cũng nóng lòng trở về à?
Thẩm Lục gật đầu với Lê Huy rồi trở về phòng của mình.
Hôm nay, rốt cuộc hắn cũng có thể gọi video cho Tiểu Thất để gặp mặt rồi.
Hắn muốn sửa soạn, ăn diện đẹp trai một chút để làm Tiểu Thất vui vẻ.
Đến giờ