Đứa nhỏ Thẩm Duệ này đã thông minh lại chín chắn.
Sau khi phát hiện được sự việc, nó không gào to cho cả thế giới biết mà giữ lại trong lòng, tìm cơ hội hỏi Thẩm Lục một phen.
Người khác sẽ lừa gạt nó, nhưng bác sẽ không!
Cho nên, nó đặc biệt chạy tới đây để nghe lời giải thích của Thẩm Lục.
Thẩm Lục do dự một chút, nói: “Chuyện này...!thật ra nên để cho mẹ con giải thích thì tốt hơn.”
Hắn phải giải thích thế nào?
Có rất nhiều tình huống hắn cũng không biết rõ!
Thẩm Duệ nhíu mắt lại, đôi mắt phượng được di truyền từ Hạ Nhật Ninh.
Dù nó mới chỉ hơn ba tuổi một chút nhưng đã có chút giống với hình ảnh đế vương rồi.
“Bác không biết hay không thể nói? Nếu không biết thì con sẽ không hỏi nữa.
Nhưng nếu là không thể nói...!vì bác cảm thấy con vẫn còn nhỏ nên không tin tưởng được sao?” Thẩm Duệ hỏi.
Thẩm Lục cảm thấy đau đầu muốn chết.
Tiểu Thất à Tiểu Thất, em sinh ra đứa con thông minh thế này thì anh biết làm sao?
Em xem, Tiểu Hà tốt biết bao nhiêu!
Chỉ nhớ tới việc đi tìm ba dượng đẹp trai, trước giờ chẳng quan tâm tới chuyện kiểu này!
Vì sao Tiểu Duệ phải thông minh như vậy!
Thẩm Lục quẫn bách một hồi, trả lời: “Là không biết quá rõ, cũng không thể nhiều lời.”
“Vậy bác chỉ trả lời con một câu hỏi là được rồi.
Hạ Nhật Ninh có phải là ba của con và Tiểu Hà không?” Thẩm Duệ nhìn Thẩm Lục tràn ngập chờ mong: “Bác, con thề con đảm bảo không nói lung tung! Con chỉ muốn biết chân tướng sự thật! Những việc này căn bản không thể giấu giếm đúng không? Sớm muộn gì con cũng sẽ biết! Tuy con chỉ hơn ba tuổi, nhưng tâm trí của con so với những đứa trẻ cùng tuổi khác chín chắn hơn rất nhiều.
Con cũng bình tĩnh hơn Tiểu Hà ngốc nghếch ngây thơ kia.
Con sẽ không làm bác khó xử.”
“Đúng.” Thẩm Lục gật đầu đáp lại: “Năm đó ba mẹ con yêu thương, quý trọng lẫn nhau.
Nhưng vì một vài nguyên nhân khác, đột nhiên quên mất đối phương.
Nhưng cụ thể đã xảy ra chuyện gì, chỉ có bọn họ biết.
Bởi vậy con hỏi bác, bác cũng không trả lời được.”
Thẩm Duệ vừa nghe Thẩm Lục nói như vậy, thở nhẹ ra vài hơi.
Hạ Nhật Ninh là ba mình!
Tốt quá rồi!
Như vậy Tiểu Hà nhất định sẽ thích ba lắm!
Đứa nhỏ Tiểu Hà ngốc ngếch, ngây thơ kia vô cùng háo sắc.
Chỉ cần để con bé thích ba trước, sau đó mới cho nó biết quá khứ thật sự!
Nếu không, với cái tính cách khó chiều của con nhỏ Tiểu Hà kia, nhất định sẽ xảy ra chuyện!
Suy nghĩ của Thẩm Duệ và Thẩm Lục không hẹn mà gặp nhau.
Hai người cùng nhìn thoáng qua đứa nhóc ngốc nghếch ngây thơ đang ngáy khò khò kia.
Ừm, ngủ rất sung sướng, không biết là mơ thấy cái gì mà nước miếng cũng chảy ra rồi.
Nói chứ, Tiểu Hà ngây thơ ngốc nghếch là giống ai đây?
Nhưng ngây thơ thì cứ ngây thơ, tính cách trời sinh thế này quả thực rất hiếm thấy!
“Con đã biết thân phận của bác ấy rồi, giờ tính làm gì?” Thẩm Lục lo lắng hỏi một câu.
“Còn có thể làm gì? Đương nhiên là thuận theo tự nhiên, sau đó khôi phục lại trật tự.” Bộ dáng Thẩm Duệ như ông cụ non nói: “Hiện giờ Tiểu Hà rất thích thân phận của ba trong trò chơi.
Hết cách, Tiểu Hà là đứa háo sắc, thích nhất là những người có nhan sắc cao.
Nó chọn rất lâu, nhưng người nào cũng bị vẻ ngoài của bác đè bẹp.
Nếu để con bé nhìn thấy nhan sắc của ba, nó nhất định sẽ vừa lòng.”
Thẩm Lục nhịn không được, phụt một tiếng bật cười.
Sự háo sắc của Thẩm Hà là việc mà cả gia đình họ Thẩm đều biết.
Vì chuyện này, Thẩm Nhất, Thẩm Nhị, Thẩm Tam, Thẩm Tứ, Thẩm Ngũ đều dốc hết sức mình để bảo vệ dáng người.
Bởi vì công chúa nhỏ ham mê sắc đẹp!
Công chúa nhỏ thích, các bác phải giữ gìn nha!
Có một lần, bởi vì bia rượu xã giao hơi nhiều nên phần bụng của Thẩm Nhất hơi xệ ra.
Đứa nhỏ Thẩm Hà vừa nhìn liền phát hiện, sau đó nó khóc to chạy đi mất.
Vừa chạy vừa kêu khóc: “Bác cả xấu quá đi mất thôi, hu hu hu hu.
Con buồn lắm!”
Sau đó Thẩm Nhất bị bà Thẩm dạy dỗ!
Vì thế, Thẩm Nhất ném mình vào trong phòng thể hình luyện tập ước chừng một tháng, sau khi luyện ra cơ bụng đứa nhỏ Thẩm Hà mới cười vui vẻ.
Nhờ trời ban tặng của cô công chúa nhỏ này, mà đàn ông nhà họ Thẩm ai ai cũng tích cực tập thể hình, giữ gìn thân thể lên mức cao nhất.
Những người khác không có cảm giác gì, nhưng người lớn nhà họ Thẩm đều vô cùng vui vẻ.
Suốt một năm, cả nhà không ai cảm cúm phát sốt!
Cho nên, thẩm mỹ của Thẩm Hà là một chuyện vô cùng quan trọng đối với nhà họ Thẩm.
Hay là nên nói, nhà họ Thẩm đã vô cùng yên tâm với chuyện Thẩm Thất tái hôn rồi?
Có một đứa con gái bới móc bắt bẻ kinh hoàng như vậy, phỏng chừng tiêu chuẩn của con bé còn khắc nghiệt hơn cả gia đình họ Thẩm cộng lại! Muốn không yên tâm cũng khó!
Hiện giờ Thẩm Duệ nhắc tới nhan sắc của Hạ Nhật Ninh, Thẩm Lục cũng không nhịn được mà muốn cười.
Bởi vì Thẩm Hà lấy Thẩm Lục làm thước đo, chỉ cần nhan sắc thấp hơn hắn đều bị bỏ qua.
Thế nên, đếm tới đếm lui, hình như cũng chỉ có người ba ruột của chúng mới phù hợp với tiêu chuẩn này.
Cho nên Thẩm Lục cảm thấy rất buồn cười.
“Vậy lần Offline này hẳn là náo nhiệt lắm.” Thẩm Lục nói: “Hạ Nhật Ninh tham dự với tư cách đệ nhất nam thần toàn server và chồng của Tiểu Thất trong trò chơi.
Bác đoán rằng, Hạ Nhật Ninh đã biết thân phận của Tiểu Thất rồi.
Cho nên vở kịch tiếp theo mới là trò chơi thú vị đáng mong chờ nhất.”
“Con cũng rất mong chờ biểu cảm của mẹ vào khoảnh khắc nhìn thấy ba” Thẩm Duệ gật đầu đồng ý.
Hai người một lớn, một nhỏ đồng thời nở nụ cười.
Thẩm Hà ngốc nghếch nằm ngủ say bên cạnh lật người một cái, hai người không dám nói tiếp nữa.
Thẩm Lục khoát tay ý bảo mình sẽ đi sang căn phòng bên cạnh nghỉ ngơi.
Lúc này Thẩm Duệ mới đắp chăn cẩn thận cho Thẩm Hà, rồi lên giường ngủ lại.
Rạng sáng ngày hôm sau, tiểu thư Thẩm Hà ngốc nghếch đáng yêu tỉnh dậy.
Đột nhiên cô bé nhận ra tối qua mình lại không đợi được bác!
A a a! Vì sao lại ngủ chứ!
A a a! Vì sao lại không đợi!
Thẩm Hà mặc áo ngủ cá sấu nhỏ, nhảy khỏi giường đi sang căn phòng bên cạnh tìm Thẩm Lục.
“Bác ơi bác, Tiểu Hà lại ngủ mất rồi!” Thẩm Hà dùng cả tay lẫn chân leo lên giường Thẩm Lục, cánh tay nhỏ vén chăn lên, chui vào cái ổ của Thẩm Lục: “Tiểu Hà muốn ngủ cùng người bác đẹp trai nhất nhất thế giới!”
Thẩm Lục ôm lấy cô nhóc, ngáp một cái: “Ngày nào Tiểu Hà cũng ngủ cùng bác, vậy đến lúc lớn rồi phải làm sao đây?”
“Tìm một