Thẩm Lục và Thẩm Thất thể hiện rõ ràng là không thích Nhạc Linh.
Không nói đến chuyện khác, chỉ nhằm vào việc Nhạc Linh công kích Thẩm Tử Dao tại cửa hàng đồ dùng sơ sinh, họ đã không thích Nhạc Linh rồi!
Một người con gái có thể không xinh, có thể không cao, có thể không gầy, nhưng không thể không hiền lành.
Những lời nói chua ngoa đanh đá đó, tuyệt đối không thể nói ra từ miệng một người con gái thùy mị nết na.
Thẩm Lục và Thẩm Thất tuyệt đối không thể đứng nhìn mẹ mình, nhảy vào cái hang lửa Nhạc gia này được!
Cho nên, Thẩm Lục nghe Nhạc Linh nói như vậy, lập tức trả lời: “thực ra nếu chị Nhạc kiên quyết muốn mời, em làm em trai, cũng không đành tranh giành công lao với chị.”
Nhạc Linh lập tức bị sặc.
Cuối cùng Thẩm Tử Dao cũng không thể đứng nhìn được nữa, bà đứng dậy nói: “xin lỗi, tự nhiên em nhớ ra em phải về dọn đồ cho mẹ, lão Nhạc, em và các con đi về trước đây, hẹn dịp khác chúng ta ngồi với nhau!”
Thẩm Lục và Thẩm Thất cũng đứng dậy, nói với ông chủ Nhạc: “chú Nhạc, xin lỗi, nhà cháu có việc, hôm nay không thể ngồi chung vui với chú, hôm khác nhất định sẽ bù lại! Tạm biệt chú!”
Sắc mặt của ông chủ Nhạc cũng không tốt gì, nhưng Nhạc Linh đã làm hỏng chuyện rồi, ông còn có thể nói gì nữa?
Ông đành đứng dậy, cứ thế nhìn Thẩm Tử Dao.
Thấy Thẩm Tử Dao không nói gì khác, ông mới lên tiếng: “thế cũng được, lúc nào có thời gian thì gặp nhau, gặp lúc nào cũng như nhau thôi mà!”
Thẩm Lục và Thẩm Thất dẫn Thẩm Tử Dao nhanh chóng rời đi.
Xuống đến tầng dưới, Thẩm Lục nhíu mày: “mẹ, con và Tiểu Thất không phản đối mẹ tái hôn.
Nhưng, đối tượng kết hôn, không thể là chú Nhạc.’
Thẩm Tử Dao không lên tiếng, coi như là im lặng tán thành.
Thẩm Tử Dao thấy hơi đau đầu: “được rồi, chuyện này nói sau đi!”
Nói xong câu này, Thẩm Tử Dao bỏ đi ra ngoài trước.
Nhìn bóng dáng Thẩm Tử Dao, Thẩm Thất cảm thấy bất lực, cô nhìn Thẩm Lục nói: “xem ra, mẹ rất có cảm tình với chú Nhạc này.
Chúng ta phản đối kịch liệt như vậy, trong lòng mẹ có buồn không? Dù sao, chúng ta đều bận như vậy.
Người có thể luôn bên cạnh mẹ, nhất định sẽ là người bạn đời của mẹ thôi!”
Ánh mắt Thẩm Lục nhìn ra ngoài kia, anh thấy thân hình hơi gầy gò của Thẩm Tử Dao đứng dưới ánh nắng, trông bà yếu ớt và cô đơn đến thế.
Mắt Thẩm Lục thoáng qua một nỗi buồn: “nhưng mà, chúng ta không thể cứ thế đứng nhìn mẹ nhảy vào hang lửa được! Tên Nhạc Linh kia không đơn giản, mẹ gả qua đó, sẽ xảy ra rất nhiều chuyện vặt mà không thể nói rõ được.
Biết đâu, còn làm liên lụy đến em nữa.”
“Em không sợ bị liên lụy, em chỉ sợ mẹ không vui thôi.” Thẩm Thất thở dài một cái: “quả thật, không có chuyện nào là thuận lợi cả!”
Chuyện rắc rối của Hạ gia còn chưa giải quyết xong, bên này lại lòi ra thêm mấy rắc rối nữa.
Rắc rối chồng lên rắc rối, những ngày tháng này phải sống sao đây?
Thẩm Lục ôm lấy Thẩm Thất, nói: “em đừng lo, mọi việc sẽ tốt lên thôi.”
Sau khi ba người rời đi, Thẩm Thất thấy sắc mặt Thẩm Tử Dao rõ ràng không ổn, vừa định mở lời xin lỗi mẹ.
Thẩm Tử Dao đã nói trước: “mẹ biết các con định nói gì.
Đúng thật, mẹ và lão Nhạc không hợp nhau.”
Những lời Thẩm Thất và Thẩm Lục muốn nói, cứ thế giữ nguyên trong cổ họng.
Thẩm Tử Dao tiếp tục nói: “Vân Khê đã nhắc nhở mẹ từ lâu rồi.
Nói ba đứa con Nhạc gia không đơn giản, mới đầu mẹ chỉ nghĩ là nhiều chuyện, không ngờ lại đến mức như vậy.”
Thẩm Thất ôm lấy cánh tay Thẩm Tử Dao, đung đưa tay bà nói: “mẹ, chúng ta không tức! Nhất định chúng ta sẽ tìm được người tốt hơn!”
Thẩm Lục cũng nói: “mẹ, con xin lỗi! Vừa rồi con đã không kìm được tính nóng nẩy! Khi ở cửa hàng đồ sơ sinh, con đã rất tức rồi.
Nếu cô ta xin lỗi mẹ, con sẽ tha thứ cho cô ta! Nhưng không ngờ tới, cô ta giả vờ không nhận ra chúng ta, thế này thì đáng ghét quá! Nói chuyện và làm việc, không qua bộ não, nếu mẹ gả qua đó, chắc chắn sẽ chịu ấm ức đấy.”
“Được rồi,