Văn Nhất Phi ấm ức nói: “Em có thể đừng liên lạc với Hàn Tấn nữa không?”
“Tại sao?” Lưu Nghĩa nhìn Văn Nhất Phi với vẻ kỳ lạ: “Có phải anh uống nhầm thuốc rồi không? Người ta nhỏ hơn em nhiều tuổi lắm.”
Văn Nhất Phi ấm ức nói: “Dù sao anh cũng không thích em quá thân thiết với cậu ta.”
“Em thân thiết với cậu ta ở đâu?” Lưu Nghĩa càng ngày càng thấy kỳ lạ: “Cậu ấy chỉ nói với em về tình hình gần đây của sư phụ và sư huynh thôi.
Em biết rồi, anh vẫn còn ghen với sư huynh à? Chẳng phải em đã giải thích rõ ràng với anh rồi sao?”
“Vấn đề không phải là sư huynh của em!” Văn Nhất Phi càng ấm ức hơn nhưng anh lại không nói rõ ra được.
Lưu Nghĩa nhìn Văn Nhất Phi nói: “Sao lại nhiều chuyện như vậy? Em đã nói rồi em chỉ chăm sóc bình thường cho Hàn Tấn.
Người ta ở thành phố này không dễ dàng, hoàn cảnh gia đình không tốt, điều kiện quá kém, ngay cả tiền về nhà cũng không nỡ tiêu.
Em chỉ giúp đỡ cậu ấy thôi, giống như mẹ em giúp đỡ trẻ em thất học vậy, anh đã hiểu chưa?”
Văn Nhất Phi vẫn rất ấm ức: “Mẹ chúng ta giúp đỡ trẻ em còn em là giúp đỡ sinh viên đại học.”
“Có gì khác nhau à?” Lưu Nghĩa càng thấy kỳ lạ hơn: “Chẳng phải đều là giúp đỡ sao?”
Văn Nhất Phi bất lực.
Anh có thể nói anh ghen rồi không?
Nhưng mà ghen thế này cũng kỳ lạ quá!
Bởi vì Hàn Tấn đó ngoài báo cáo tình hình công việc với Lưu Nghĩa ra cũng không nói gì khác cả.
Hơn nữa Lưu Nghĩa luôn thẳng thắn công khai nhật ký trò chuyện của cô ấy và Hàn Tấn, cô chưa bao giờ giấu diếm Văn Nhất Phi.
Nhưng chính vì như vậy anh mới điên lên!
Rõ ràng là có vẻ không có vấn đề gì, nhưng Văn Nhất Phi lại cứ thấy không bình thường!
Nhưng anh lại không nói rõ ra được!
Ông chồng quốc dân từng rong ruổi trên tình trường cuối cùng lại thất bại thảm hại!
Thua thảm thương trước mặt Lưu Nghĩa!
Lưu Nghĩa đưa điện thoại cho Văn Nhất Phi, ánh mắt nghiêm túc nhìn anh nói: “Nhất Phi, em thật sự chỉ đang giúp cậu ấy, chỉ như vậy thôi.
Hoàn cảnh gia đình của cậu ấy không tốt, không tin anh điều tra đi!”
Văn Nhất Phi còn có thể nói gì? Anh đã điều tra kĩ từ lâu rồi được không?
Hoàn toàn không phải tình địch có trọng lượng!
Nhưng chính vì điều lại làm anh có nỗi khổ không thể nói ra!
“Sư phụ em cũng rất coi trọng cậu ấy, ông coi cậu ấy là vãn bối của mình.
Tuy cậu ấy không thể là võ sĩ đấm bốc, nhưng tương lai chưa chắc không có thành tựu.
Sư phụ bằng lòng dạy cậu ấy đạo lý làm người, đó là phúc khí của cậu ấy.
Em làm học trò đương nhiên phải giúp sư phụ rồi.
Em xưa nay luôn quang minh chính đại, anh xem, điện thoại của em ở đây, anh muốn xem cái gì thì xem đi! Em không có gì phải giấu anh cả!” Lưu Nghĩa nghiêm túc nói.
Văn Nhất Phi đẩy điện thoại về: “Anh không xem, anh tin em.”
Nhưng anh không tin được thằng giả lợn ăn thịt hổ kia!
Anh cứ cảm thấy Hàn Tấn đó không tốt đẹp gì!
Ai bảo Tiểu Nghĩa của anh xuất sắc như vậy?
Người vừa sáng chói lại còn phong cách!
Người đẹp trên thế giới này thì nhiều rồi, nhưng mấy ai có phong cách?
Ngộ nhỡ Hàn Tấn đó cũng thích con gái phong cách thì sao?
Mẹ nó, cứ nghĩ đến là thấy không vui!
Lưu Nghĩa nhìn Văn Nhất Phi: “Anh cứ kỳ lại như vậy! Lần sau gặp Hàn Tấn em dẫn anh đi cùng được chưa?”
Lúc này Văn Nhất Phi mới vui vẻ một chút.
Ừ, quả nhiên Tiểu Nghĩa của anh luôn hướng về anh!
Lưu Nghĩa quay người muốn đi, Văn Nhất Phi liền lập tức dùng thủ đoạn kéo cô lại.
“Làm gì vậy?” Lưu Nghĩa hỏi thẳng.
“Tối nay chúng ta phải ngủ riêng rồi.” Mang tai của Văn Nhất Phi có vệt đỏ khả nghi: “Anh muốn ôm em.”
Lưu Nghĩa quay người cười trộm sau đó chủ động ôm Văn Nhất Phi.
Cảm nhận được sự chân thành của người trong lòng Văn Nhất Phi lập tức vui vẻ, cái gì mà ghen với Hàn Tấn gì đó đều bay sang một bên hết.
Phải nhanh chóng ôm lấy bà xã mới được!
Buổi tối mọi người cùng nhau ăn một bữa tối cực kỳ đơn giản nhưng dinh dưỡng cực kỳ phong phú.
Biết sao được đều là người có tiền mà.
Không ai thiếu tiền cả.
Cho nên bữa tối cho dù đơn giản nhưng dinh dưỡng chắc chắn phải đầy đù!
Ăn cơm tối xong Thẩm Thất đến một căn lều khác, cô nhìn thấy Tiểu Thu và Tiểu Đông