Ánh mắt Lận Hinh hoảng loạn: “Không có! Anh nghĩ nhiều rồi! Sao em lại bị ốm được? Chỉ là tâm trạng của em không được tốt lắm thôi.
”
Hạ Nhật Kỳ gật đầu nói: “Em cũng đừng quá căng thẳng, ai cũng có lần sai sót trong công việc.
Chỉ cần có thể tìm thấy là không sao đâu.
”
Lận Hinh đột nhiên vươn tay bắt lấy cánh tay của Hạ Nhật Kỳ căng thẳng hỏi: “Nhật Kỳ, nếu không tìm được những thứ này thì phải làm thế nào?”
“Không tìm được? Sao lại có thế? Đồ trong nhà của Hạ gia chỉ cần là thứ quý giá đều sẽ có một mã ngầm, không có sự cho phép của bà nội và Thẩm Thất sẽ không ra khỏi cổng nhà Hạ gia được đâu.
” Hạ Nhất Kỳ cười nói: “Được rồi, đừng căng thẳng nữa.
Kẻ trộm đó đó sớm muộn gì cũng xuất hiện thôi.
”
Sắc mặt của Lận Hinh càng xanh hơn: “Cái gì? Không ra được khỏi cổng nhà này?”
Hạ Nhật Kỳ lập tức nhìn cô với vẻ kỳ lạ: “Đúng vậy, sao sắc mặt của em lại càng ngày càng khó coi thế? Em thật sự không bị ốm sao?”
Lận Hinh nhanh chóng lắc đầu: “Không có, em không sao thật mà! Em chỉ hơi tò mò thôi, không sao đâu, mau đi ngủ đi, thời gian không còn sớm nữa.
”
Hạ Nhật Kỳ tưởng rằng Lận Hinh vẫn đang lo lắng cho vị trí của mình, không nhịn được nói: “Anh đã nói với Nhật Ninh rồi, tuy em sẽ bị phải chịu hình phạt nhất định vì sai sót trong công việc nhưng Nhật Ninh nói nó vẫn có thể điều em đến vị trí khác.
”
Sắc mặt Lận Hinh đen như đít nồi.
Có lẽ Hạ Nhật Kỳ thật sự hơi mệt rồi nên không nhìn thấy sắc mặt của Lận Hinh, anh nói: “Ngủ đi.
”
Lận Hinh không trả lời, sau khi lặng lẽ nhìn Hạ Nhật Kỳ rời đi liền trở về trong phòng của mình.
Sau nửa đêm thường là lúc người ta ngủ say nhất.
Lúc này chính là lúc phòng ngự lỏng lẻo nhất.
Lận Hinh căng thẳng một ngày, cuối cùng cũng nặng nề chìm vào giấc ngủ.
Có một bóng đen đột nhiên xuất hiện trên trần phòng của Lận Hinh.
Người này tránh được camera giám sát một cách hoàn hảo, lặng lẽ đột nhập vào trong phòng của Lận Hinh.
Hắn nhẹ nhàng đến mức không phát ra một chút âm thanh nào, khéo léo lấy đi laptop của Lận Hinh sau đó linh hoạt quay người nhảy ra bên ngoài.
Mở máy tính ra, những mật mã đó hoàn toàn không làm khó được hắn, hắn cắm một cổng USB vào laptop liền nhẹ nhàng phá được tất cả mật mã.
Thông qua laptop này hắn đã suôn sẻ mò được vài trang web có dấu vết hoạt động nhiều nhất của Lận Hinh.
Hắn rất nhanh đã tra được dấu vết của Lận Hinh, đi theo những dấu vết này tìm hiểu nguồn gốc chưa đầy một lúc sau đó mò được rất nhiều tin tức.
Gần đây Lận Hinh đã tìm hiểu về buổi đấu giá lớn trong và ngoài nước.
Gần đây Lận Hinh có khoe khoang trong nhóm bạn học hơn nữa tự xưng mình là con dâu chuẩn của gia đình giàu có.
Lận Hinh từng để lại bình luận công kích trên diễn đàn nào đó chỉ vì tài năng và ngoại hình của đối phương hơn cô.
Lận Hinh từng tuyên bố trong nhóm bạn học sẽ hỗ trợ toàn bộ chi phí của buổi gặp năm mới của họ, địa điểm gặp mặt là Dubai.
Mọi tung tích của Lận Hinh đều bị đào ra.
Sau khi dùng xong máy tính, người áo đen để máy tính vào chỗ cũ và lặng lẽ rời đi.
Vào lúc ba giờ sáng Trình Thiên Cát gửi email cho Thẩm Thất.
Thẩm Thất nghe thấy máy tính kêu liền lập tức tỉnh dậy.
Cô mở email, là email Trình Thiên Cát gửi đến.
Email rất dài.
Phần đầu tiên là tài liệu về cuộc đời của Lận Hinh.
Lận Hinh sinh ra trọng một gia đình rất bình thưởng, nhưng cũng không coi là nghèo khó mà là gia đình trung lưu khá sung túc.
Vì vậy từ nhỏ đến lớn Lận Hinh đều thuận buồm xuôi gió lớn lên.
Bởi vì ngoại hình xinh đẹp nên bên cạnh cô luôn có không ít con trai theo đuổi.
Cũng vì như vậy Lận Hinh cũng hình thành tính cách kiêu ngạo, cô luôn cảm thấy chỉ có hoàng tử mới hợp với cô.
Vào bốn năm trước Hạ Nhật Kỳ vô tình quen biết Lận Hinh và yêu cô từ cái nhìn đầu tiên.
Vì tình cảm này Hạ Nhật Kỳ thật sự đã từ bỏ giá đỡ là cậu cả của Hạ gia, anh cực kỳ chiều chuộng Lận Hinh, cô muốn cái gì là được cái đó.
Lận Hinh ban đầu không chấp nhận Hạ Nhật Kỳ, lý do là vì Hạ Nhật