Dù sao thì Văn Nhất Phi và Hạ Nhật Ninh cũng là anh em bao nhiêu năm nay nên anh lập tức hiểu được ý của Hạ Nhật Ninh.
Văn Nhất Phi đập vào người Hạ Nhật Ninh:“Vẫn là cậu nhiều mưu trí!”
Hạ Nhật Ninh khẽ cười: “Bây giờ hai chúng ta khó khăn lắm mới tìm được hạnh phúc của mình, không thể đi sai bước để người khác vu oán cho mình được.
Đến lúc đó chúng ta giải thích thế nào với Tiểu Thất và Tiểu Nghĩa? Tôi không muốn trải nghiệm nỗi đau mất Tiểu Thất thêm một lần nào nữa, cho nên có bất cứ nguy cơ nào thì phải diệt ngay từ trong trứng nước.
”
Văn Nhất Phi gật đầu, ánh mắt cũng trở nên ám: “Nếu ông ấy thật sự dám làm thì tôi sẽ cắt nguồn kinh tế của ông ấy! Dù sao bây giờ trong Văn gia tôi nói là được! Để tôi xem ông ấy còn nghe ả yêu nữ kia nói bậy bạ không!”
Hạ Nhật Ninh cũng than thở một tiếng.
Trong mấy trưởng bai thì ba mẹ của anh coi là tốt nhất.
Tuy rời khỏi nhà mấy chục năm nhưng ít nhất họ không thiếu tiền, không thiếu địa vị, hơn nữa lại còn yêu thương lẫn nhau.
Ba mẹ của Phạm Thành Phạm Ly tuy đã ly hôn nhưng cũng không thiếu tiền và địa vị xã hội của mình.
Còn ba mẹ của Văn Nhất Phi thì! Dì còn tốt một chút, ít nhất dì còn có tiền, có địa vị hay không bà ấy cũng không quan tâm, còn chú Văn chỉ biết yêu đương hưởng thụ.
Mới hơn 50 tuổi đầu đã sống dựa vào con cái rồi, không chỉ như vậy ông còn lấy kinh tế của con trai để chu cấp nuôi dưỡng bồ nhí.
Nếu chỉ có như vậy thì không nói làm gì.
Bây giờ ông ấy nghe lời đâm thọc của bồ nhí, còn muốn toan tính với con trai mình.
Đúng là đáng thương mà!
Buổi tối hôm đó sau khi Hạ Nhật Ninh và Văn Nhất Phi giả vờ vào phòng nghỉ, vào lúc đêm khuya yên tĩnh hai người lặng lẽ đi đến trên mái nhà sau đó sẽ có người giả làm bọn họ nằm ở trên giường.
Hạ Nhật Ninh và Văn Nhất Phi cứ thế nằm trên mái nhà nhìn sao trên tời, cảm nhận sự yên tĩnh của khu vực thành phố lúc về đêm.
Môi trường như vậy luôn khiến người ta không nhịn được mà trầm tư rất lâu.
Đến khoảng hơn hai giờ sáng, trước cửa phòng của Văn Nhất Phi quả nhiên xuất hiện một bóng đen.
Bóng đen nhẹ nhàng mở cửa phòng của Văn Nhất Phi sau đó lách người đi vào.
Văn Nhất Phi nhìn máy tính bảng trong tay mình lập tức ngồi dậy, sắc mặt trông cực kỳ khó coi.
Khóe miệng Hạ Nhất Ninh nhếch lên.
Anh đoán được đối phương nhất định sẽ làm như vây.
Đám người này ngoài những thủ đoạn này không nghĩ được cách nào khác sao?
Nhưng một giây sau sắc mặt của Hạ Nhật Ninh cũng không tốt lắm.
Bởi vì cửa phòng của anh cũng bị cạy ra rồi!
Một người phụ nữ mặc đồ ngủ màu đỏ lặng lẽ mò vào trong phòng của anh.
Người phụ nữ mặc áo ngủ màu đò này không phải ai khác, chính là hồng nhan tri kỷ của Văn tiên sinh.
Hạ Nhất Ninh cảm thấy buồn nôn trong dạ dày của mình.
Cho dù người bây giờ đang ngủ ở trong phòng đã không phải anh, anh vẫn thấy rất buồn nôn.
Văn Nhất Phi không quan tâm đến việc trong phòng Hạ Nhật Ninh mà tập trung nhìn tất cả mọi việc đang xảy ra trong phòng mình.
Anh rất muốn xem rốt cuộc ba anh muốn làm gì với anh!
Trong ống kính người đóng thế đang nằm trên giường Văn Nhất Phi quay người lại rồi từ từ ngồi dậy giống như bị tiếng động đánh thức: “Ai?”
Người vào trong phòng Văn Nhất Phi đột nhiên cởi hết quần áo trên người rồi bổ nhào lên trên giường.
Người đóng thế nhanh nhẹn tránh được, người đó vừa định mở lời thì đã thấy đầu mình choáng váng.
Người phụ nữ đó nhân lúc đối phương còn đang choáng váng liền lập tức bổ nhào lên trên.
Văn Nhất Phi trơ mặt nhìn mọi việc xảy ra ở trong phòng, anh thấy một cơn lạnh lẽo ở trong lòng.
Không ngờ ba anh lại làm ra chuyện bỉ ỏi như vậy!
Nếu anh không đưa Hạ Nhật Ninh về cùng, nếu anh quá tin tưởng ba anh vậy thì hậu quả thật sự không thể lường được!
Nếu để Lưu Nghĩa biết Văn Nhất Phi ngủ cùng với người phụ nữ khác cô chắc chắc sẽ quay đầu rời đi không bao giờ cho anh cơ hội nào nữa!
Đúng là tâm địa độc ác!
Sắc mặt của Văn Nhất Phi lập tức trở nên lạnh lùng, anh không do dự nữa mà trực