Sáng sớm ngày thứ hai, Hạ Nhật Ninh đợi Thẩm Thất thức dậy rồi lên tiếng: “Vợ à, bàn với em một chuyện.”
Thẩm Thất chui vào lòng Hạ Nhật Ninh, vẫn còn ngáp ngủ: “Hử? Có việc gì?”
Hạ Nhật Ninh khẽ cười nói: “Hôm nay em có thể mời Hàn Tắc Phương đi du thuyền cùng chúng ta được không? Hồ nước trước cửa nhà chúng ta đẹp như vậy, không đi chèo thuyền thì thật đáng tiếc.”
Thẩm Thất đang ngái ngủ bỗng chốc tỉnh táo lại: “Không được, em không thích hắn.”
Thẩm Thất từ chối ngay.
Hạ Nhật Ninh tiếp tục khẽ cười nói: “Vợ à, chúng ta mời hắn đi du thuyền là để dùng kế điệu hổ ly sơn.”
“Bọn anh muốn làm gì?” Thẩm Thất cau mày: “Nhưng mà, hắn cứ tình sâu như biển với em, khiến em rất khó chịu.
Nhật Ninh, em không phải là người phụ nữ không ra gì, em không muốn làm người thay đổi thất thường.
Em đã chọn anh thì sẽ bên cạnh anh suốt đời suốt kiếp.
Thể xác và trái tim em đều sẽ thuộc về anh.
Em không thích người đàn ông khác biểu lộ tình cảm và thái độ như thế với em.”
“Anh biết anh biết.” Hạ Nhật Ninh vội vã hôn lên má vợ ngoan: “Khiến vợ chịu ấm ức rồi.
Nhưng đây là kế hoạch của chúng ta, mà em là người quan trọng nhất trong kế hoạch này.”
Ngay sau đó, Hạ Nhật Ninh liền kể cho Thẩm Thất nghe những chuyện xảy ra tối qua, kể vắn tắt một lần cho Thẩm Thất nghe.
Quả nhiên, Thẩm Thất bỗng im lặng.
Hàn Tắc Phương lại còn có một bộ mặt không để người khác biết?
Như vậy, rốt cuộc bộ mặt thật sự của hắn là thế nào?
“Em biết rồi.” Thẩm Thất ngẩng đầu nhìn Hạ Nhật Ninh nói: “Em sẽ đi, cho dù không phải là vì em, vì những người vô tội chết oan của thị trấn Ôn Tuyền, em có ghét hắn như thế nào đi nữa thì cũng sẽ ở chung với hắn được”
“Yên tâm, bọn anh đều ở đây, hắn không dám làm gì đâu.” Hạ Nhật Ninh cười nói: “Hàn Tắc Phương này hình như biết rất rõ lực lượng bảo vệ của nhà họ Hạ chúng ta.
Cho nên tối hôm qua hắn rất an phận, không qua đây nghiên cứu địa hình.”
Thẩm Thất gật đầu.
Buổi sáng lúc ăn cơm, hai người Văn Nhất Phi và Lưu Nghĩa dính nhau như sam giống như trẻ sơ sinh vậy.
Anh đút cho em một miếng, em đút cho anh một miếng.
Phạm Thành, Phạm Ly chán ghét tới mức không ngừng trừng mắt.
“Này này này, hai người một vừa hai phải thôi!” Phạm Thành Phạm Ly kháng nghị: “Nhật Ninh và Tiểu Thất người ta còn chưa như vậy đâu!”
“Con của họ đã lớn thế rồi, vợ chồng lâu năm, sao có thể yêu cuồng nhiệt như chúng tôi được chứ?” Văn Nhất Phi hùng hồn cãi lý, nói: “Hơn nữa, hai người họ thân mật sau lưng chúng ta còn ít ư? Các cậu xem xem, bây giờ đã mấy giờ rồi, họ vẫn còn chưa thức dậy! Tối qua nhất định không nhàn rỗi rồi!”
Đang nói, Hạ Nhật Ninh nắm tay Thẩm Thất bước tới.
“Mọi người lại nói xấu chúng tôi rồi!” Hạ Nhật Ninh chau mày nói: “Chúng tôi không lớn tiếng như hai người!”
Thẩm Thất bật cười khúc khích.
Văn Nhất Phi không có gì, Lưu Nghĩa thì đỏ cả mặt.
Tối qua, hai người bọn họ đúng là giằng co cả đêm nha.
Ôi ôi, có cô người yêu có thể lực vô cùng tốt là cảm giác gì nhỉ?
Văn Nhất Phi tỏ vẻ rất hài lòng, cực kỳ hài lòng!
Hừ, cứ để người khác ước ao đố kị đi thôi!
Lưu Nghĩa vội vã nói: “Được rồi được rồi, nên ăn cơm rồi! Hôm nay chúng ta đi đâu chơi vậy? Hôn lễ của ba mẹ em chưa vội, mấy ngày này chúng ta có thể thả lỏng thỏa mái rồi! Thời gian trước Tiểu Thất hốt hoảng lo sợ, mấy ngày này phải điều chỉnh tâm trạng cho tốt.
Nhưng đừng để ảnh hưởng đến cơ thể mình, có thể cậu mang thai lần thứ hai đấy!”
Trên mặt Thẩm Thất cũng đỏ bừng: “Được đấy được đấy, chúng ta cùng mang thai nhé! Nếu như đều là con trai thì để chúng làm anh em, nếu như đều là con gái thì là chị em, nếu là một trai một gái, chúng ta hứa nhé, phải làm thông gia!”
“Được, không vấn đề!” Lưu Nghĩa đáp một tiếng: “Chuyện này do tớ quyết định!”
Hai người phụ nữ đều cười vang lên.
Hạ Nhật Ninh cười nói: “Hồ nước này đẹp như vậy, mọi người không muốn đi thưởng thức sao? Nghe mẹ nói, ở đây có thuyền nhỏ, chúng ta cũng