Bởi vì chú rể vắng mặt, nên rất nhiều bước được bỏ qua, bao gồm lời thề ước của hai người.
Sau khi hôn lễ kết thúc, người đàn ông của Hạ Gia đó đi tới trước mặt Thẩm Thất, nói: “Chúc mừng cô đã chính thức bước vào cánh cửa lớn của Hạ Gia. Đây là căn biệt thự dành cho cô, trong một năm nếu không thể mang thai một cách thuận lợi, thì cô sẽ bị cuốn gói khỏi nhà và phải bồi thường sự tổn thất cả vốn lẫn lời.”
Thẩm Thất thò tay nhận lấy chìa khóa, không hề hỏi lí do gì cả.
Hiển nhiên, cuộc hôn nhân này, phía nhà trai cũng không hề quan tâm gì cả.
Chuyện sinh con đẻ cái, nếu hai bên đều không phối hợp với nhau, thì làm cách nào sinh được?
Đúng lúc cô đang muốn dùng thời gian một năm này, kiếm thật nhiều tiền, để dành đủ tiền thuốc trị bệnh cho anh trai.
Còn về món nợ Thẩm Gia thiếu Hạ Gia ư?
Hãy để họ tự trả!
Người đàn ông đó càng thích thú nhìn Thẩm Thất thêm một lần nữa: “Cô đã hiểu rõ rồi chứ?”
Thẩm Thất chỉ thản nhiên nói: “Trong thời kỳ hôn nhân tôi có được tự do đi làm không”
“Đương nhiên.” Đối phương trả lời.
“Cám ơn.” Thẩm Thất cầm lấy chìa khóa, mặc chiếc váy cưới xoay người rời khỏi.
Nhìn thấy tấm lưng của Thẩm Thất, người đàn ông này rút điện thoại ra gọi cho Hạ Nhật Ninh: “Nhật Ninh, cô dâu này của anh có chút đặc biệt đó!”
Hạ Nhật Ninh đang bận rộn xem báo cáo, giọng điệu thản nhiên trả lời: “Anh thích thì tôi tặng cho anh vậy.”
Đối phương cười ha hả: “Đừng, tôi thà làm đại thiếu gia đa tình còn hơn. Những việc kết hôn này, tôi nghĩ cũng không thèm nghĩ đến.”
Hạ Nhật Ninh thuận miệng nói: “Chìa khóa biệt thự đưa cho cô ta rồi chứ? Kêu cô ta cứ ở trong biệt thự một cách ngoan ngoãn là được rồi. Tôi chỉ hứa với đại ca sẽ kết hôn thay anh ấy, chứ không hề hứa sẽ động phòng thay.”
Người đàn ông bên kia điện thoại cười khanh khách.
“Được rồi, tôi đang bận, cúp máy đây.” Hạ Nhật Ninh nói xong liền cúp máy.
Không hiểu tại sao, trong khoảng khắc Hạ Nhật Ninh cúp máy, thì trong đầu hắn lại hiện lên khuôn mặt của Thẩm Thất một cách vô cớ, hắn đột nhiên xoay đầu hỏi trợ lý của mình: “Hôm nay có hành trình gì đặc biệt không?”
“Có, hôm nay anh đã hẹn dùng bữa cùng đại tiểu thư của công ty điện khí Cự Lực .” Trợ lý Tiểu Xuân trả lời.
Đôi mắt phượng của Hạ Nhật Ninh híp lại, khóe miệng nhoẻn lên một nụ cười vô