Tiểu Hạ từ từ gật đầu: “Được rồi, đại thiếu.
Đây là Tổng tài bảo tôi đưa cho anh.”
Tiểu Hạ đưa cho Hạ Nhật Kỳ một chiếc phong bì.
Hạ Nhật Kỳ nhìn Tiểu Hạ với vẻ mặt rất ngạc nhiên, sau đó cười gượng gạo: “Không cần đâu.”
“Tổng tài nói, Hạ gia đã làm anh chịu thiệt thòi.” Tiểu Hạ kiên trì đưa chiếc phong bì cho Hạ Nhật Kỳ, nói: “Phong cảnh Alaska mùa này rất đẹp, nhiệt độ cũng vừa phải, anh hãy nghỉ ngơi và thả lòng bản thân đi.”
Hạ Nhật Kỳ không kìm nổi cười lên, đưa tay ra nhận lấy chiếc phong bì Tiểu Hạ đưa: “Nói với Nhật Ninh, tấm lòng này, anh nhận rồi.
Anh đi đây.”
“Đại thiếu đi từ từ ạ.” Tiểu Hạ lập tức đứng thẳng người, ánh mắt nhìn theo bóng dáng Hạ Nhật Kỳ rời đi.
Trong lòng Tiểu Hạ không khỏi cảm xúc bồi hồi.
Người con gái Hạ Nhật Kỳ đã theo đuổi bốn năm, người con gái anh đã thích bốn năm, sao lại không có cảm tình chứ?
Nhưng Hạ Nhật Kỳ cũng rất rõ, một khi anh đã theo họ Hạ, cho dù trên người anh không có dòng máu Hạ gia, anh vẫn phải đứng trên lập trường của Hạ gia đầu tiên.
Không thể vì những ích kỷ bản thân, không màng đến đại cục của Hạ gia.
Hạ Quốc Tường là người thừa kế của Hạ gia, vì tình yêu từ bỏ quyền thừa kế, đến bây giờ vẫn không được trở về Hạ gia.
Anh có năng lực gì đức độ gì mà dám làm như vậy chứ?
Hạ gia đã cho anh nhiều như vậy, uống nước nhớ nguồn, với lại Hạ Nhật Ninh đã rất nể mặt anh rồi.
Đã giao Lận Hinh cho anh toàn quyền xử lý, như vậy đã là quá nể mặt rồi.
Vì vậy, sao anh có thể quên ơn được chứ?
Nhưng, dù sao anh cũng có cảm tình với Lận Hinh.
Bảo anh tự tay xử lý Lận Hinh, trong lòng anh sao có thể dễ chịu được?
Hạ Nhật Ninh đã chuẩn bị trước tất cả mọi việc ở Alaska, trong lòng Hạ Nhật Kỳ rất cảm kích.
Đúng vậy, đúng là anh nên tìm một nơi yên tĩnh, thay đổi không khí.
Cho dù là bỏ chạy một cách khốn khổ, hay là đường lui thiện ý do Hạ Nhật Ninh cung cấp.
Đúng là nên bình tĩnh lại.
Tiểu Hạ chờ sau khi Hạ Nhật Kỳ rời đi, nhìn qua vẻ mặt tuyệt vọng của Lận Hinh trong phòng, anh nhe hàm răng trắng bóc ra.
Xin lỗi cô, tôi là fan hâm mộ cuồng nhiệt của thiếu phu nhân.
Người làm hại đến thiếu phu nhân, tuyệt đối không tha thứ!
Thẩm Thất không biết Lận Hinh bị xử trí ra sao, Hạ Nhật Ninh cũng không nói với cô.
Vì vậy Thẩm Thất vừa về đến nhà, đã cho kiểm tra sức khỏe toàn diện.
Hạ lão phu nhân đích thân ra lệnh cho người tiến hành bảo vệ Thẩm Thất 24/24h.
Thẩm Thất muốn từ chối cũng không từ chối được.
Vậy là, bên cạnh Thẩm Thất tự nhiên có thêm hai cô vệ sĩ xinh đẹp võ công cao cường, luôn luôn bên cạnh phụ trách an toàn hàng ngày của cô.
Tiểu Hà cũng gần như vậy, à không, Tiểu Hà và Tiểu Duệ cũng gần như vậy.
Bên cạnh cũng có thêm không ít vệ sĩ đi cùng bảo vệ.
Chuyện như vậy không thể để xảy ra nữa!
Mấy lần Thẩm Thất lựa lời muốn từ chối, đều bị bác bỏ không chút thương lượng.
Ừ, được rồi được rồi.
Cảm giác hít thở không khí tự do đó, không bao giờ có lại được nữa rồi.
Ai bảo giờ cô là sự tồn tại mối lo lớn nhất của gia đình chứ?
Chuyện Hạ Nhật Kỳ xem mặt, vì xảy ra chuyện này, coi như bỏ đi rồi.
Nhưng mà, mấy cô gái đã tiếp xúc với Hạ Nhật Kỳ, đều đã kết bạn FB với anh, giữa họ sẽ phát triển như thế nào, là chuyện của họ rồi.
Sau buổi triển lãm hoa, Phùng Mạn Luân chủ động tìm đến Thẩm Thất, hỏi cô có theo anh đến đó ngay bây giờ không.
Thẩm Thất nhận lời ngay lập tức
Vì Hạ Nhật Ninh có việc bận, không thể đi cùng được, vì vậy đã cử Tiểu Hạ theo cô đến đó cùng.
Tình hình của Charles có vẻ rất không ổn, vì vậy, Phùng Mạn Luân và Thẩm Thất đã bay đến Pháp ngay đêm đó.
Vừa đến bệnh viện, đã gặp ngay trợ lý của Charles.
Trợ lý của ông vừa nhìn thấy Thẩm Thất, không kìm nổi lập tức nói: “Quả thật vẫn là không thể tránh khỏi! Cô Thẩm, tình hình của ngài Charles hiện giờ rất nguy cấp”
Thẩm Thất lập tức căng thẳng: “Thầy ơi, thầy, rốt cuộc thầy bị sao vậy?”
Trợ lý vẻ mặt rất nặng nề: “Bác sỹ vừa nói, tế bao ung thư của ngài Charles đã di căn, đến giai đoạn cuối rồi.
Cộng thêm tuổi ông đã cao, các chức năng cơ quan đều suy giảm, giờ làm thủ thuật cũng không có ý nghĩa gì nữa, chỉ