Thẩm Thất cảm thấy cũng đúng.
Lúc trước tìm không thấy Sùng Minh, là bởi vì anh ta thỏ khôn đào ba hang, hơn nữa mỗi cái ổ đều giấu rất kĩ.
Bây giờ thì khác, chủ động đem ổ đưa ra ánh sang chính là người đáng tin nhất của anh ta.
Cũng chính vì lý do này, Thẩm Lục mới đuổi theo hình bóng của Sùng Minh mà qua đó.
Chỉ là đáng tiếc, Sùng Minh mãi trốn tránh mọi người.
Nếu không thì, thực ra họ sớm đã gặp nhau rồi.
Hạ Nhật Ninh ôm lấy Thẩm Thất, nhìn cô vợ nhỏ xinh đẹp trong lòng, Hạ Nhật Ninh nhất thời động lòng, không kiềm được, cúi đầu hôn lấy Thẩm Thất.
Thẩm Thất vốn dĩ muốn phối hợp Hạ Nhật Ninh, nhưng miệng Hạ Nhật Ninh chưa tới gần, sắc mặt Thẩm Thất liền thay đổi, liền đẩy Hạ Nhật Ninh ra!
Đây là chuyện chưa từng có!
Hạ Nhật Ninh cũng ngây ra!
Tiểu Thất của anh ta, sao lại cự tuyệt nụ hôn của anh ta?
Hạ tổng người đẹp trai đến không ai bằng, liền trở nên không vui, vừa muốn nhỏng nhẻo với Thẩm Thất, liền thấy Thẩm Thất đột nhiên che lấy miệng chạy về phía nhà vệ sinh.
Thẩm Thất không quan tâm tới váy cưới trắng trên người, liền quỳ trên mặt đất, ôm lấy bồn cầu mà nôn khan.
Hạ tổng càng không vui hơn!
Anh ấy liền ngửi lấy mùi trên người mình, không có mùi gì khác!
Tiểu Thất của anh ấy tuy nhiên vì sự tới gần của anh ta mà nôn rồi!
Không vui!
Hạ Nhật Ninh vừa muốn vào cửa, Tiểu Xuân vừa hay ôm chiếc hộp gõ cửa đi vào: “Thiếu phu nhân, đây là trang sức của cô! tổng tài, thiếu phu nhân đâu?”
Ánh mắt Hạ Nhật Ninh nhìn về phía nhà vệ sinh, với vẻ u oán.
Nếu như không phải biết rõ tình cảm của Thẩm Thất đối với mình, Hạ Nhật Ninh đều muốn cho rằng cô ấy thay lòng rồi!
Bởi vì cô ấy nôn rồi!
Tiểu Xuân liền thấy Thẩm Thất đang ôm bồn cầu nôn khan, vội đặt chiếc hộp trong tay xuống, đứng bên ngoài nhà vệ sinh, không kiềm được hỏi: “Thiếu phu nhân, người không sao chứ?”
“Không sao, không sao, đột nhiên cảm thấy muốn ói.
Tôi có phải ăn phải gì nên bụng không khỏe chăng?” Thẩm Thất tùy ý trả lời nói: “Tôi đến châu Úc nên thích nghi với nước và khí hậu bên đây chăng?”
Ánh mắt Tiểu Xuân chớp một cái, liền sáng lên!
Tiểu Xuân liền mở miệng nói: “Thiếu phu nhân, tôi có thể bắt mạch giúp cô không?”
Thẩm Thất rửa tay sạch sẽ, mơ hồ nhìn Tiểu Xuân: “A?”
Ngược lại Hạ Nhật Ninh phản ứng rất nhanh, mắt phượng liền mở to, với vẻ không dám tin mà nhìn bụng Thẩm Thất.
Tiểu Thất!
Tiểu Xuân chờ Thẩm Thất đi ra, liền mời Thẩm Thất vào chỗ ngồi.
Thẩm Thất vẫn với vẻ mơ hồ: “Tôi chỉ là không thích nghi với đây thôi, không cần căng thẳng như vậy.
”
Tiểu Xuân chỉ cười chứ không nói, đưa tay đặt lên trên cổ tay Thẩm Thất, chăm chú chẩn đoán cả buổi trời.
Để đảm bảo sự chính xác, Tiểu Xuân lặp đi lặp lại chẩn đoán mấy lần, khiến cho Hạ Nhật Ninh đều muốn xù lông!
Tiểu Xuân giờ mới chậm rãi nói: “Thiếu phu nhân, xin chúc mừng! Tổng tài, chúc mừng cậu!”
Thẩm Thất vẫn mơ hồ: “A?”
Hạ Nhật Ninh vừa nghe, cảm tháy cả thế giới như đang bắn pháo hoa vậy!
Hạ Nhật Ninh liền xông qua ôm chặt lấy Thẩm Thất: “Bà xã, cực khổ rồi!”
“Không cực.
” Thẩm Thất vẫn mơ hồ: “Em chỉ là không quen với ở đây có gì mà cực chứ?”
Tiểu Xuân mừng chết được, quay người liền chạy ra ngoài, gặp người nào đều nói: “Thiếu phu nhân có rồi! Thiếu phu nhân có rồi! Nhanh đi mời bác sĩ y tá qua tiến hành kiểm tra hệ thống!”
Tiểu Hạ ở ngoài cửa vừa nghe thấy, liền mừng phát điên cho được, nhảy một cái cao ba mét: “Cái gì? Thiếu phu nhân có thai rồi sao? Trời à! Đây là mừng lại thêm mừng! Mau đi kêu người!”
Không đến mười phút sau, phòng nghỉ ngơi vốn dĩ trống trải, liền ồ ạt xông vào một nhóm người.
Thẩm Thất vẫn trong trạng thái mơ hồ.
Đây là ý gì đây?
Mấy trợ lý đi qua, đưa Thẩm Thất vào trong phòng thay đồ, ba chân bốn cẳng thay ra bộ váy cưới, mang lên dép mềm mại nhất và quần áo trong nhà thoải mái nhất, liền đưa Thẩm Thất lên trên giường mà nằm.
“Làm gì thế?” Thẩm Thất vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra: “Không thích nghi với bên đây thôi mà, có cần khẩn trương như vậy không?”
Rất nhanh bác sĩ y tá đều vào trong, đẩy theo dụng cụ liền muốn kiểm tra cho Thẩm Thất.
Khi mà y tá bôi lấy đồ lên trên