Sùng Minh cả mí mắt cũng lười ngước một chút, vẫn cứ ngồi đó mà ngắm cảnh của biển cả.
Cả căn phòng đều dưới đáy biển, được phủ bằng kính có hệ số chống áp suất cao nhất, độ kiên cố của nó có thể chịu đựng được vạn tấn n lần nổ xung kích.
Từ đó có thể thấy được, những tấm kính đều được cải tạo qua.
Nếu không thì không thể nào có hệ số chịu đựng cao như thế.
Một phần cũng phản ánh được nhân vật số một trên đảo nhỏ này, đầu tư ở đây, thật sự không phải số ít.
Khó trách đánh không lại liền chịu thua.
Đây đều là tiền cả!
Nhưng, Sùng Minh lại không cảm thấy việc đánh không lại chịu thua có gì không đúng cả.
Thế giới này mãi luôn như thế.
Cá lớn nuốt cá bé, trội ở lại yếu đào thải.
Thua thì chịu thiệt không gì sai cả.
Tất nhiên, anh ta sẽ không chịu thua, bởi vì anh ta tuyệt đối không thể thua!
Đại diện của quân đội chính phú chủ động chào hỏi, Sùng Minh quan tâm cũng không quan tâm, đây nếu mà đổi là người khác, sớm đã phất áo rời khỏi rồi.
Nhưng trước mặt Sùng Minh, ông ta chỉ có mà nhịn.
Ai kêu nước họ nhỏ chứ?
Họ có tung tăng, cũng không dám tung tăng với Sùng Minh!
Nói câu khó nghe.
Sùng Minh là người không có tiêu chuẩn đạo đức nhân nghĩa gì cả, chọc giận cậu ta, cậu ta sẽ tàn sát cả đất nước đó, đây cũng không phải là chuyện không thể!
Cho nên, loại người này không thể đắc tội!
Huống hồ, nơi mà Sùng Minh đến, đều chưa thất thủ qua!
Do đó, người đại diện này cúi lưng gật đầu đi vào, không có sự cho phép của Sùng Minh, ông ta thậm chí không dám ngồi xuống.
Sùng Minh có lẽ không thích có người cao hơn anh ta, do đó chỉ nhàn nhạt nhìn ông ta một cái, nói: “Mời ngồi.”
Nhận được sự cho phép của Sùng Minh, người đại diện quân đội chính phủ này mới cẩn thận thận trọng ngồi xuống, sau lưng đi theo một đám người, đều không dám tìm cảm giác hiện hữu, nhìn trong phòng chỉ hai chiếc ghế, họ cũng không dám đòi chỗ ngồi, cho nên đều ngoan ngoãn mà ngồi trên sàn cả.
Sùng Minh nhút nhít lấy khóe môi, chậm rãi từ tốn nói: “Vốn dĩ mấy chuyện vẩn vơ này, tôi là không muốn quản đâu.”
Người đại diện quân đội chính phủ lau lấy lau để mồ hôi trán.
Vị thần này rốt cuộc có ý gì đây?
Cậu ta không muốn quản, còn đến bàn với mình cái gì chứ?
Nhưng câu nói này, người đại diện quân đội chính phủ tuyệt đối không dám nói ra!
Ông ta chỉ có thể cẩn thận thận trọng nhìn Sùng Minh, trong ánh mắt bày tỏ một chút sự không hiểu của bản thân.
“Nếu người của tôi, trên đảo nhỏ này nhận được sự chiếu cố, thì tôi cũng cho cái mặt mũi này.” Sùng Minh quay người lại, cười một cách tà mị, cứ như thế mà nhìn người đại diện quân đội chính phủ ngồi đối diện mình.
Anh ta cười như thế, khiến cho người đại diện quân đội chính phủ đối diện run rẩy, trượt té xuống dưới bàn.
“Thế ngài nói!” người đại diện quân đội chính phủ ít nhiều cũng là người có địa vị, dễ dàng chịu thua như vậy quá mất mặt đi!
Cho nên, cho dù có dãy dụa cũng phải ngồi thật tốt mà dãy dụa chứ!
“Dừng chiến.” Sùng Minh nói xong lại bổ sung thêm một câu: “Ít ra khi chúng tôi ở đây, không được khai chiến.”
Sùng Minh cho dù không xác định được tình cảm của mình đối với Thẩm Lục có thật sự như trong trí nhớ bền vững không gì đẩy lùi không, nhưng từ sau hôm nghe tiếng gọi từ trái tim của Thẩm Lục, anh ta quyết định tin tưởng người đàn ông này!
Tin tưởng, tất cả những gì cậu ta nói!
Cho nên, anh ta phải đảm bảo an toàn cho Thẩm Lục!
Đầu óc của đại diện quân đội chính phủ liền bị ngắt quãng: “A? Ý của Sùng Minh tiên sinh là?”
“Tôi còn phải trên đảo một thời gian.
Trong khoảng thời gian này, không được phép đánh.” Sùng Minh tà mị mà nhìn ông ta: “Đánh trận, sẽ dọa đến cậu ta.
Cậu ta trước giờ chưa từng trải qua chiến trận, chưa từng trải qua sinh tử.
Cho nên, không được phép dọa cậu ta.”
Đầu óc của đại diện quân đội chính phủ lần nữa bị ngắt quãng.
Đoàn trí tuệ sau lưng ông ta không kiềm được, nhỏ giọng nhắc nhở: “Thẩm tiên sinh, Thẩm tiên sinh trên đảo!”
Đầu óc của đại diện quân đội chính phủ cuối cùng cũng nghĩ thông, liền nói: “Được!”
“Thế thì không có chuyện gì nữa.” Sùng Minh lạnh nhạt nói: “Các người có thể cút ra ngoài rồi!”
Đại diện quân đội chính phủ ngây ra, không chắc chắn hỏi lại: “Đây là ý của ngài? Hay là của đảo nhỏ này?”
Đáy mát Sùng