Thẩm Duệ khẽ cười.
Đáp án này nằm trong dự liệu của cậu bé.
“Không bao lâu nữa, em phải rời khỏi.” Thẩm Duệ khẽ mở miệng nói: “Tuy rằng chuyện như vậy, em nói rất nhiều lần với anh, anh Tiểu Nhiên, nhưng em vẫn muốn lần nữa trịnh trọng nhờ vả anh, giúp em chăm sóc Tiểu Hà.
Tiểu Hà, là em gái quan trọng nhất với em.”
“Anh biết.
Em yên tâm, anh xin thề, sẽ dùng sinh mạng để bảo vệ em ấy.” Tư Nhiên với vẻ trịnh trọng trả lời, tuổi nhỏ nhưng lại có sự trang nghiêm và trịnh trọng không phù hợp.
Thẩm Duệ tin tưởng cậu bé.
Tư Nhiên nhận lấy chiếc ly mà Thẩm Duệ uống hết, đặt trên bàn, giờ mới leo lên gường chui vào trong chăn.
Chiếc giường nhỏ của hai đứa rất gần nhau, có thể thoải mái mà trò chuyện.
Thẩm Duệ ném cho Tư Nhiên một món đồ, Tư Nhiên đưa tay lên liền đón được ngay, nhìn kĩ, là một chiếc hộp rất nhỏ.
Thẩm Duệ cười rạng ngời, nói: “Đây là bùa bình an, em và Tiểu Hà cùng xin cho anh đó.
Mami nói, nó rất linh nghiệm.”
Tư Nhiên cười toe toét: “Thế thì anh không khách sáo với em nữa.”
Tư Nhiên liền đeo lên người tại chỗ, hai đứa con trai cùng nhau trêu đùa cười hihi haha.s
Sau khi vui chơi, Thẩm Duệ cuối cùng cũng nhớ nhiệm vụ mà cha giao cho mình, mở miệng hỏi: “Anh Tiểu Nhiên, anh nghĩ thế nào về cậu năm của em?”
“Ông Thẩm?” Tư Nhiên liên ngẩn ra, liền hiểu ý của Thẩm Duệ.
Không cách nào, nếu cậu bé không sớm hiểu chuyện, có lẽ sẽ bị người ta ăn hiếp đến cả bã cũng không còn.
Tư Nhiên rất nhanh trả lời nói: “Người ông ấy rất tốt, giúp đỡ chúng anh rất nhiều.
Mẹ nói, sau này nhất định đền đáp ông ấy.”
Thẩm Duệ hiu hiu nói: “Anh Tiểu Nhiên, anh rõ biết em không phải hỏi chuyện này.”
Tư Nhiên có chút ngại ngùng mà cười, nói: “Anh biết ý của em.
Ông Thẩm dạo này thật sự với mẹ rất thân thiết, nhưng mẹ đã thẳng thắn nói với anh, mẹ sẽ không bên nhau với ông Thẩm.
Chuyện này của người lớn, anh cũng không có cách.”
“Thế anh ghét ông ấy không?” Thẩm Duệ hỏi.
“Không.” Tư Nhiên lắc đầu: “Ông Thẩm đối xử với nhà anh tốt như vậy, sao anh ghét ông ấy được?”
“Thế nếu ông ấy làm bố dượng của anh, anh sẽ phản đối chứ?” Thẩm Duệ hỏi.
Tư Nhiên tiếp tục lắc đầu: “Không.
Chỉ cần là mẹ thích, thì anh thích.”
Thẩm Duệ liền ngồi bên cạnh Tư Nhiên, cánh tay nhỏ khoác lấy cổ của Tư Nhiên nói: “Chỉ cần anh không ghét là được.
Anh em chúng ta cũng không giấu giếm nhau gì, em nói thực với anh vậy.
Cậu năm của em thích mẹ của anh! Cho nên mami em hằng ngày đều ghi nhớ lấy chuyện này, muốn tác hợp cho hai người họ.”
Tư Nhiên liền lúng túng: “A? Dì Thẩm tính tác hợp như thế nào?”
“Cũng giống hôm nay vậy! Hôm nay biểu hiện của anh rất tốt.” Thẩm Duệ cười hihi nói: “Cho nên anh Tiểu Nhiên, phải dựa vào sự giúp đỡ của anh rồi!”
Tư Nhiên có chút ngại ngùng nói: “Anh cố hết sức.
Chỉ cần mẹ và chú Thẩm tình đầu ý hợp, anh tự nhiên là chấp nhận giúp đỡ.”
Lúc này đây, Tư Nhiên mới xem như là nói lời thực lòng với Thẩm Duệ.
Tuổi nhỏ tâm tư kín đáo cũng không phải dễ gì.
Chắc chắn bên phía Tư Nhiên, Thẩm Duệ vui vẻ mà đi báo cáo với cha mẹ mình.
Tư Nhiên một mình ở trong phòng, ngồi trong chăn, trong tay cầm lấy một cuốn sách, ánh mắt lại không cử động, suy nghĩ sớm đã lạc mât.
Trên thực tế, Tư Nhiên cũng rất thích Thẩm Tứ.
Nhưng cậu bé không thể tỏ rõ quá.
Bởi vì, Tư Y Cẩm vẫn cứ dạy dỗ cạu bé, địa vị của họ quá thấp hèn, trèo cao với không tới người ta.
Cho nên, Tư Nhiên cũng sợ thất vọng sợ thất bại.
Cho nên, mỗi câu nói, mỗi việc làm của cậu bé đều yêu cầu phải cso tính an toàn tuyệt đối.
Những lời mà Thẩm Duệ tối nay hỏi, thực ra cậu bé đã chuẩn bị tâm lý từ sớm, chỉ là không ngờ Thẩm Duệ lại hỏi thẳng thắn đến thế.
Báo cáo của Thẩm Duệ, quả nhiên khiến Thẩm Thất rất vui.
Bây giờ Thẩm Thất chính là cứ ghi nhớ lấy chuyện của Thẩm Tứ và Tư Y Cẩm, nghe nói Tư Nhiên không phản đối, cô ấy tất nhiên là vui nhất.
Hạ Nhật Ninh sau khi đưa con rời khỏi, nói với Thẩm Thất: “Bà xã, anh thấy trước mắt có một