"Thẩm Tòng Tâm, đúng vậy thì sao, cô cũng chẳng hơn tôi, khi ở dưới thân đàn ông chẳng phải cô cũng sung sướng mà r3n rỉ đó sao"
"Chuyện đó! cô nói cũng đúng, nhưng tôi cũng chỉ là r3n rỉ một mình dưới thân "Thành ca" yêu quý của cô mà thôi, hơn nữa đó chẳng phải là việc vốn dĩ vợ chồng nên làm sao"
Thẩm Tòng Tâm mặt không đỏ, tim không đập mà nói.
Ặc! Cô cũng cảm thấy khâm phục mình, đối với mấy chuyện phu thê này cô cũng rất hay ngại ngùng khi nói ra, nhưng có phải ở với anh lâu quá nên bị truyền nhiễm cái tính bi3n thái của anh rồi không?
"Cô! không ngờ cô lại mặt dày như vậy" Dương An Tình tức đến nỗi nghẹn cổ họng, lại thấy ánh mắt lạnh lùng của Thẩm Tòng Tâm làm cô giật mình, không cẩn thận tay đụng trúng nồi canh gà đang sôi sùng sục trên bếp!
"A"
"Hai người đang làm gì vậy?"
Đúng lúc này một giọng nói vang lên từ cửa vào.
Dương An Tình thấy Phí Nam Thành về liền giống như thấy cứu tinh, đôi mắt rưng rưng nói: "Anh! tay em bị bỏng rồi! A! đau quá"
Phí Nam Thành đứng ở cửa nhìn vào lạnh lùng hỏi cô ta!
"Tay em sao lại bị bỏng?"
Anh nghe vậy có chút quan tâm hỏi han, đang định tiến về phía Dương An Tình lại thấy Thẩm Tòng Tâm trượt chân suýt chút nữa ngã xuống đất!
"Tiểu Ô, cẩn thận" Lục Từ Thiên chạy như bay đến chỗ cô, đỡ được cô, kéo nhẹ cô ôm vào trong lòng mình lo lắng trách móc: "Sao lại không cẩn thận như vậy, không thấy nồi canh đang sôi sao, đã bảo em đổi dép đi trong nhà rồi còn không nghe, nếu em ngã mà bị thương thì anh phải làm sao đây hả? Đồ ngốc"
"Em xin lỗi" cô tựa vào trong lồ ng ngực anh nỉ non như con mèo nhỏ.
"Ngốc, lần sau không được bất cẩn như vậy, nếu em có chuyện gì thì anh sẽ đau lòng lắm, trái tim mỏng manh yếu đuối của anh làm sao chịu nổi đây hả vợ yêu" anh nắm lấy