"Hả! ?"
Chưa kịp để cô nói hết, anh đã nhanh chóng đè ép cô lên tường, hơi thở nam tính của anh lập tức bao trùm lên người cô.
Phẩm Tòng Tâm xấu hổ, lại kinh ngạc mở to mắt nhìn anh, ở khoảng cách thật gần, cô có thể nhìn thấy rõ ràng từng nét ngũ quan tinh xảo trên mặt anh, đẹp đến từng xăngtimet, một vẻ đẹp yêu nghiệt đến ma mị, nhưng! người đẹp như vậy, tại sao lại là một tên ngốc chứ!
Trời ơi! Cô thế nhưng lại bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của anh! Phẩm Tòng Tâm, tỉnh lại! mau tỉnh lại ngay.
Lúc này cô mới giật mình, định hình được là tư thế của hai người có cái gì không đúng? Mà cô vẫn còn chưa mặc quần áo aaaa!
"Anh! Anh mau tránh ra để em mặc quần áo” cô ngại ngùng đẩy anh ra, nhanh chóng cúi xuống nhặt lấy khăn tắm che lên người mình…
“Vợ à! A Thành muốn.
.
" Phí Nam Thành hít một ngụm khí lạnh nói, lại không hề có ý muốn buông cô ra, cảm nhận được thân thể mềm mại của cô ở trong lòng mình cộng với việc cô vợ của hắn không ngừng cựa quậy càng làm dục hỏa trong người anh lớn dần! Khó có thể mà kiềm chế được!
"Anh.
.
"
Lời cô nói còn chưa dứt, anh đã cúi xuống phủ môi mình lên môi cô, cánh tay siết chặt lấy thân hình nhỏ bé mềm mại của cô vào lòng.
"Um"
Phẩm Tòng Tâm trong nháy mắt chỉ cảm nhận được một đôi môi lành lạnh đặt lên môi mình, tiếp đó là đầu lưỡi anh nhẹ nhàng tách hai hàm răng cô ra, rồi chui vào trong khoang miệng của cô, khuấy đảo, m*t lấy m*t để trong đó…
Cô chỉ còn biết cách trợn tròn đôi mắt nhìn anh, hô hấp khó khăn nằm tựa vào trong lồ ng ngực rắn chắc của anh…
Đôi môi cô thật ngọt, ngọt tựa như vị kem dâu tây vậy! Khiến anh chỉ muốn chìm đắm mãi trong nụ hôn ngọt ngào đó mà không hề có ý rời khỏi đôi môi mềm mại kia.
Nụ hôn ướt át mà mãnh liệt, kéo dài cho đến khi cảm nhận được người con gái trong lòng anh không thể thở được nữa, Phí Nam Thành mới lưu luyến rời khỏi môi cô, tiếp đó là cũng kéo theo một sợi chỉ bạc giữa hai người.
"Vợ ơi.
.
Mỗi vợ thật ngọt… A Thành rất thích"
Anh lấy tay nhẹ nhàng chạm nhẹ lên đôi môi sưng đỏ của cô, ánh mắt dịu dàng nhìn vào nơi đó, nhưng tầm mắt đã nhuốm một màu d*c vọng khó có thể che dấu.
"Em! Em ra ngoài thay quần áo! Anh! Anh tắm đi"
Lúc này, Thẩm Tòng Tâm mới hoảng hồn tỉnh lại, thoát khỏi nụ hôn ngọt ngào ban nãy ngại ngùng đẩy hắn ra rồi chạy phắt ra ngoài
Trong phòng tắm, chỉ còn lại mình anh đứng đó, nhìn bóng lưng cô xấu hổ đỏ mặt chạy đi ra khỏi phòng, rồi lại nhìn xuống nơi d*c vọng bên dưới của mình vẫn chưa hề có ý định giảm xuống! Phí Nam Thành chỉ biết cười khổ một tiếng! Ây da! Lại phải tự mình