“Trác đại nhân…”Cảm nhận được nam nhân đang chậm chạp khuỵu xuống, ngay khi Diêu Vũ vẫn còn đang hoảng hốt, một vật mềm mại lạnh băng liền đã dán lên, trằn trọc gặm cắn môi y.Hắn hôn rất bá đạo, tựa như muốn đem y triệt để thôn phệ vào trong người mình, từ trong ra ngoài đều bị khí tức của mình bao phủ.
Cưỡng ép càn quấy, công chiếm từng tấc một trong khoang miệng y.Lúc này, quỷ tân lang mang đến cho Diêu Vũ một loại cảm giác rất đáng sợ.
Hắn tựa như hùng sư bị xâm phạm lãnh địa, cả người đều phát cuồng, muốn xé xác hết thảy những gì trước mặt mình.Hô hấp ngày càng trở nên hỗn loạn, Diêu Vũ không biết từ khi nào đã bị đối phương áp xuống đất.
Từng sợi dây xích đem tay chân y gắt gao chế trụ, không thể giãy giụa hay nhúc nhích dù chỉ một chút.Y có thể cảm nhận được rõ ràng, nam nhân trêи người mình có bao nhiêu phẫn nộ cũng như bất an.
Hắn cấp tiến dùng khí tức của mình, đem hương vị nam nhân khác lưu lại trêи người y loại bỏ, phảng phất muốn đem y trêи dưới đều thanh tẩy một lần.“Ha…hức…” Hai mắt ʍôиɠ lung, tùy ý đối phương thao túng, môi lưỡi nam nhân lạnh lẽo như băng, lúc này lại đang di chuyển dọc theo sườn mặt, **** *** vùng cổ mẫn cảm của y.Răng nanh đối phương ở trêи động mạch không ngừng trằn trọc, tựa như bị khí huyết nóng bỏng lưu chuyển bên trong làm kϊƈɦ thích.Khí tức quanh thân càng trở nên ngưng thực, miệng khẽ hút, liền để lại một dấu hôn đỏ thẳm trêи cổ y.Nhìn xem thành quả bản thân vừa tạo thành trêи da thịt tuyết trắng kia, đồng tử tĩnh mịch của quỷ tân lang lúc này tựa hồ lại đang có hai ngọn lửa mãnh liệt thiêu đốt.Chỉ là, không biết suy nghĩ chuyện gì, hắn chung quy vẫn không tiếp tục chuyên đang bỏ dở, đi tới một bước cuối cùng.
Trái lại, lại trực tiếp ngã ra đất, cùng y nằm song song.Lúc này, một chỗ bóng đen có hình dạng quan tài cũng lặng yên không một tiếng động di chuyển từ dưới thân quỷ tân lang, chậm rãi bao trùm lấy mặt đất nơi tấm gương rơi vỡ.
Trong nháy mắt liền đem mảnh vỡ bên trêи cuốn vào trong hắc ám.Hắn là đang lo sợ, những mảnh gương này sẽ vô tình làm y bị thương.Cả hai nằm cạnh nhau, một người một quỷ, bất tri bất giác lại có cảm giác như một đôi phu thê, ấm áp lại hòa thuận đến kỳ lạ.“Trác đại nhân…” Thấp giọng gọi, Diêu Vũ liền nghiêng mắt, nhìn xem sườn mặt tái nhợt, cứng nhắc của quỷ tân lang.
Song đồng hiện lên một tia quyết tâm cùng một chút nhu tình khó hiểu mà chính mình cũng không phát hiện ra.“Ta nhất định sẽ giúp ngươi lấy lại tự do, đồng thời trợ giúp ngươi tấn thăng làm hung thần.”Giữa y và quỷ tân lang, đã sớm không thể dùng khái niệm ai nợ ai, ai giúp ai để phân chia.Y giúp hắn rất nhiều, hắn đồng dạng cũng liên tục bảo hộ y.Cả hai tựa như châu chấu trêи một sợi dây thừng, không phân biệt là ta hay là ngươi.Những gì của hắn, tất cả cũng là của y.
Mà y, lại là của hắn…Cố nén xuống cảm giác xấu hổ, ngón tay Diêu Vũ mấy lần đều nhúc nhích, mon men thật lâu nhưng vẫn không dám chạm vào bàn tay băng lãnh của người bên cạnh.Không kịp để y thích ứng, bỗng dưng, bàn tay cứng đờ mà y đang mong muốn chạm tới kia liền