"Có...có chuyện này nữa sao? Ta...ta cũng không rõ lắm." Diêu Vũ cười khan nói, trong lòng có chút chột dạ. Bởi vì bản thân y, cũng liền là một trong những con chuột nhỏ trong miệng hắn.
Chỉ là, không biết hữu ý hay vô tình, nội dung lời nói của quỷ con hát, lại khiến Diêu Vũ không thể không bị thu hút :"Vậy à? Ta cứ tưởng ngươi biết rất rõ chứ. Dù sao chuyện này trăm năm trước cũng đã từng xảy ra, cách mười năm lại tái diễn một lần."
"Hả?" Phát hiện quỷ con hát giống như so với y còn hiểu biết hơn rất nhiều, Diêu Vũ ngay tức khắc liền nịnh nọt dò hỏi :"Cái kia...có thể hay không nói cho ta biết nhiều thứ hơn một chút?"
Nhìn thần sắc hiếu kỳ trên mặt Diêu Vũ, nét mặt phía sau phấn trang của quỷ con hát liền hiện lên ý cười nghiền ngẫm.
"Cũng không phải chuyện gì to tát cả. Đám chuột đó lần đầu tiên buông xuống, liền sẽ giống như ôn dịch một dạng, bao phủ cả Linh Vực. Thực lực của bọn chúng ban đầu cũng không tính là lớn, một ngón tay liền có thể diệt sát một đám."
"Chỉ là, sau một khoảng thời gian, trên người bọn chúng liền sẽ xuất hiện không ít đồ vật kỳ quái, có thể mang đến uy hiếp cho không ít cư dân ở đây. Đương nhiên, cũng chỉ thuần túy là uy hiếp được mà thôi."
"Bởi vì một khi đã trở thành hồng y rồi, bọn chúng muốn tiêu diệt đối phương, dùng vài món đồ chơi gân gà đó căn bản là không dùng được."
"Cho đến khi, chúng bắt đầu...khống chế quỷ."
Khống chế quỷ?
Ba chữ cuối này, ngay tức khắc liền làm Diêu Vũ mộng bức, chỉ có thể đáng thương liếc nhìn nam nhân trước mặt, thỉnh cầu hắn giải đáp.
"Không cần gấp. Kỳ thực, nói là khống chế quỷ, chi bằng gọi là cùng quỷ cộng sinh thì lại càng đúng hơn."
"Bọn chúng đem thân thể giao cho lệ quỷ, cộng đồng dùng chung thân thể với nó. Lúc này, bọn chúng sẽ chiếm được một phần khả năng của lệ quỷ, rất khó giết, cũng có được năng lực cùng quỷ quái khác đối kháng, thậm chí là trấn sát."
"Lợi hại như vậy?" Lần đầu tiên nghe được loại chuyện huyền diệu như vậy, Diêu Vũ không khỏi kinh thán. Nói như thế, chẳng phải ở thế giới này, tất cả người chơi cũng có thể vô hạn nắm giữ thực lực cùng lệ quỷ chính diện đối cứng hay sao?
Chỉ là, phảng phất nhìn ra suy nghĩ khờ khạo này của y, quỷ con hát liền mang theo nhạo báng bật cười :"Lợi hại sao? Có lẽ đi. Chỉ là, đám người này, thường thường đều sống không thọ. Giống như được gọi là...linh sư đi?"
"Linh sư...nghe vào liền cảm thấy đặc biệt trêu người." Quỷ con hát không chút nào che giấu ác cảm của mình, vô cùng tự nhiên nói tiếp :"Ngươi có biết tại sao bọn chúng lại là đám đoản mệnh hay không?"
Bị quỷ con hát treo khẩu vị,