Sáng sớm thức giấc đã nhìn thấy bên giường nhiều ra một mỹ nam tử đang đưa mặt về phía mình, nhắm mắt ngủ là một loại trải nghiệm như thế nào?
Ngoại trừ kinh diễm ra, thì còn lại cũng chỉ có kinh dị.
Kể từ lần mở nắp quan tài đó, đây là lần thứ hai Diêu Vũ quang minh chính đại nhìn thấy tuấn nhan của Trác Thiên Hạo.
Không thể không thừa nhận, đối phương thật sự rất tuấn mỹ. Hơn nữa, còn thuộc dạng càng nhìn càng thấy đẹp, tựa như một ly rượu ngon vậy, phải chậm rãi phẩm vị thưởng thức.
Hỷ nến ở đầu giường không biết đã tắt từ khi nào. Đối diện với quỷ khí trên người Trác Thiên Hạo, hỷ nến cũng hoàn toàn không có chút phản ứng nào.
Khăn voan trên đầu y cũng đã sớm bị ném xuống sàn, cũng không biết hung thủ là ai.
Phảng phất là nhận ra ánh mắt của y, lông mi đen nhánh của nam nhân trước mặt liền khẽ run nhẹ. Sau đó, mới từ từ mở ra, để lộ ra một đôi đồng tử xám ngắt như tro tàn, thiếu khuyết sinh khí của người sống.
Bên trong cũng không có chút mê mang nào, rất rõ ràng, nam nhân này vừa mới cũng chỉ là giả vờ ngủ.
"???????" Trong đầu hiện lên đầy dấu chấm hỏi, thật sự không lý giải được phương thức hành động của đối phương, Diêu Vũ chỉ có thể cứng nhắc giơ tay, cười gượng chào hỏi :"Đại nhân, buổi sáng tốt..."
Đại ca, về sau đừng có làm mấy trò khó hiểu như vậy nữa, sẽ doạ chết người đó!
Đứng trước lời chào của Diêu Vũ, Trác Thiên Hạo vẫn không hề có chút động tác. Ngay cả ánh mắt cũng chưa từng biến đổi qua, tựa như một cỗ thi thể.
Đến tận khi nụ cười của Diêu Vũ đều sắp không giữ vững được nữa, thân ảnh của đối phương mới chậm rãi phai nhạt, cuối cùng liền ở ngay trước mắt Diêu Vũ, tại chỗ biến mất.
Sau đó, Diêu Vũ liền cảm thấy đệm giường dưới người tựa hồ lại trở nên lạnh hơn một chút. Rất rõ ràng, vị đại nhân nào đó đã một lần nữa chui về trong cái bóng của y.
"....................."
Quả nhiên, vẫn là cao lãnh như vậy.
Chỉ là, cũng chỉ suy nghĩ trong chốc lát, giữa hai đầu chân mày của Diêu Vũ liền đã hiện lên một tia nghiền ngẫm.
Chắc chắn không phải nhìn lầm...
Ban nãy, khi nhãn quang của y rơi vào trên người của quỷ tân lang, bảng thông tin cũng đã đột ngột bắn ra như thường ngày.
Chỉ là, hôm nay lại có chỗ khác biệt. Bảng thông tin của hắn cũng không còn là một màu đỏ tươi như máu nữa. Trái lại, lại trở nên mờ mờ ảo ảo không cố định. Phối hợp với nội dung bên trên, nhất thời lại có chút giống với bảng thông tin của quỷ con hát.
[ Quỷ Tân Lang - cấp bậc : ???]
Nếu hỏi kể từ khi đến Linh Vực, Diêu Vũ chán ghét thứ gì nhất, thì đó chỉ có thể là dấu chấm hỏi.
Nó khiến y có cảm giác trí thông minh của chính mình đang bị trêu đùa xoay quanh, cái gì cũng không biết.
Tình trạng này đã gặp qua, hơn nữa còn không có lời giải, nên Diêu Vũ cũng không suy tư quá lâu.
Lúc này, y