Hệ thống vừa dứt lời, Diêu Vũ ngay tức khắc liền cảm nhận được một cỗ đau đớn thấu xương từ sâu trong thân thể truyền tới, làm y không khống chế được mà ngã quỵ, trực tiếp co người ở trên đất.
Đau, nóng rát,...
Khí huyết trong người thời khắc này giống như đều đang sôi trào, đem làn da của y đều nung đỏ lên, trở nên mỏng manh tựa như lúc nào cũng có thể vỡ tan.
Loại cảm giác huyết mạch bị cưỡng ép đổi mới, tái tạo này, đơn giản là đau đớn vượt quá nhận thức của Diêu Vũ. Lúc này, cơ thể y đã sớm chảy mồ hôi như mưa, ngoại trừ thống khổ rên rỉ, đầu óc của y cũng đã trống rỗng, không còn suy nghĩ được gì khác nữa.
Nếu bây giờ Diêu Vũ là một quỷ vật đứng ở bên cạnh nhìn xem, y nhất định sẽ phát hiện ra, ở trong mắt đối phương, chính mình liền giống như một khỏa đại nhật.
Nếu nói trước kia dương hỏa trên hai vai cùng đỉnh đầu của y là một ngọn đèn dầu, liêu xiêu không ngừng. Thì lúc này, dương hỏa đã đang chậm rãi tăng trưởng, biến hóa thành một ngọn đuốc ánh lửa bừng bừng.
Khí huyết của y cũng trở nên hùng hậu, mạnh mẽ, lưu chuyển thông thuận trong khắp mọi ngỏ ngách của cơ thể.
Mà lúc này, theo dương khí tăng trưởng, sắc mặt kém cỏi của Diêu Vũ lúc này cũng đã bắt đầu phát sinh cải biến, không chỉ hồi phục huyết sắc, mà lại càng trở nên khỏe mạnh, tinh thần hơn trước kia.
Cũng không biết đã trải qua bao lâu, đến khi Diêu Vũ đã hoàn toàn mất đi khái niệm về thời gian, cảm giác đáng sợ như thiêu đốt sinh mệnh kia mới chậm rãi từ trong thân thể y triệt tiêu.
Nhưng dù vậy, vẫn phải mất một lúc lâu, Diêu Vũ mới có thể bình phục lại một chút khí lực. Giống như con chuột dính phải nước mưa, chật vật từ trên giường bò dậy.
Nếu không phải toàn thân hư thoát, vẫn còn thất hồn lạc phách, có lẽ Diêu Vũ đã phát hiện ra cái bóng của mình đang ở sau lưng không ngừng nhích động.
Tựa hồ...là có chút hưng phấn khó kìm chế.
Đem mồ hôi trên trán vuốt bớt đi, trái tim của Diêu Vũ vẫn còn thình thịch đập nhanh. Thời khắc này, sau khi đau đớn âm ỉ biến mất, thứ sót lại trong y, cũng chỉ còn một loại hoan hỉ.
Y thử siết chặt nắm tay, phát hiện khí lực của mình giống như đã biến lớn một chút. Không những thế, trạng thái thân thể còn trở nên vô cùng khỏe mạnh, chí ít Diêu Vũ có thể khẳng định từ trước tới giờ, cơ thể của bản thân đều chưa từng tràn trề sức sống như vậy qua.
Sau khi nhận thấy được thuế biến trong thân thể, việc tiếp theo Diêu Vũ muốn làm trước khi đi tắm rửa, liền chính là quay Luân Hồi Bàn.
Đem màn hình hệ thống điều ra, ánh vào mắt Diêu Vũ vẫn là một vòng quay xen lẫn với từng ô vuông cất giữ dấu chấm hỏi kia.
Cuối cùng liền không chút do dự nhấn vào nút đỏ ở giữa.
Diêu Vũ đã chuẩn bị sẵn tinh thần, thậm chí, bây giờ dù có quay ra một cái S cấp nhiệm vụ đi nữa, y có lẽ cũng đã triệt để chết lặng, không còn cảm xúc.
Tốt lắm, có giỏi thì để y quay trúng