**Cấm KY, nhắc tới bất kỳ thứ gì ( nhân vật, tình tiết,...) của tác phẩm ( truyện, phim,...) khác vào trong truyện này.
**Xin nhắc nhở, đây là truyện nhất thụ đa công!
**Thụ và công đều sát phạt quyết đoán, không thánh mẫu, nên hãy cân nhắc trước khi đọc.
"Người sinh vào ngày này, mệnh cách kiên cường hơn người, tương lai thanh danh hiển hách, đứng trên đỉnh cao nhân sinh.
Thế nhưng, cũng bởi vì bát tự quá mức cứng rắn, nên chú định sẽ khắc chết huynh đệ, phụ mẫu, thân bằng hảo hữu, cô độc một mình giữa thế gian."
Y gọi Miên Dương, Miên trong vân miên ( áng mây bồng bềnh), Dương trong phiêu dương ( phấp phới, tung bay), chính là người có mệnh thiên sát cô tinh trong truyền thuyết.
Vừa ra đời, mẹ liền đã chết vì khó sinh.
Lên hai tuổi, cha trong lúc làm việc ở công trường, bởi vì bị cột bê tông từ trên cao rơi xuống đập vào người, nên cũng mất mạng ngay tại chỗ.
Một đứa trẻ không cha không mẹ, không thân không thích như y, hiển nhiên cũng sẽ được đưa vào trong cô nhi viện.
Chỉ có điều, không quá hai năm, cô nhi viện mà y đang sinh sống cũng đã bốc cháy.
Không thể làm gì khác hơn, y cũng chỉ có thể theo chân những đứa trẻ khác đến sống trong viện phúc lợi xã hội.
Năm sáu tuổi, sau khi Miên Dương vào học tiểu học, nhà trường cũng đã tổ chức một buổi cắm trại dã ngoại.
Thế nhưng, trên đường đến địa điểm du lịch đã được định sẵn, xe buýt của lớp y cư nhiên lại đột ngột mất lái, đâm thẳng xuống dòng sông đang chảy xiết, trực tiếp bị nước sông nhấn chìm.
Một lớp học 40 người, bao gồm cả giáo viên và tài xế, cuối cùng cũng chỉ có một mình Miên Dương là vẫn còn sống.
Mà việc này, cũng đã biến thành bóng ma tâm lý trong suốt thời thơ ấu của y
Sau khi học xong tiểu học, Miên Dương liền được người trong viện phúc lợi chuyển tới một thành thị khác, bắt đầu học trung học.
Đoạn hồi ức này, có thể xem như là quãng thời gian bình yên nhất trong cuộc đời tràn ngập sự kinh hỷ của y.
Thời gian thoi đưa, nhanh như gió cuốn, Miên Dương rốt cuộc cũng đã tốt nghiệp ra trường.
Chỉ có điều, không ai ngờ được rằng, cũng vào trong ngày lễ tốt nghiệp này, trường học của y, thế mà lại bị một nhóm kh ủng bố ghé thăm!
Gần một trăm học sinh trong nháy mắt bị bắn giết ngay tại chỗ, Miên Dương bởi vì ngủ quên trong nhà vệ sinh, nên mới may mắn tránh thoát được một kiếp này.
Ngày đầu tiên Miên Dương vào cấp ba, trời nổi bão lớn, vách núi sạt lỡ, đem một nửa trường học đều đè sập.
Cứ như vậy, rốt cuộc cũng vượt qua được quãng thời gian niên thiếu tràn ngập kinh tâm động phách, ngày Miên Dương thi đậu đại học, cũng chính là ngày sóng thần ập tới, đem nửa tòa thành thị mà y đang sống đều chôn vùi.
Bốn năm đại học dài đằng đẵng, cho đến khi ngày tốt nghiệp bình bình an an trôi qua, không có chuyện không tốt gì phát sinh, Miên Dương đều có cảm giác không chân thật.
Và sự thật chứng minh, y ngờ tới là đúng, bởi vì sau khi ngủ một giấc thức dậy, vừa mở mắt ra, y liền đã phát hiện, bản thân dường như đã đi tới một thế giới khác...
Người khác xuyên không, nếu không phải là đến trong tiểu thuyết, thì chí ít cũng là dị giới hay thế giới song song.
Còn y thì tốt rồi, vừa xuyên, liền đã trực tiếp xuyên thẳng tới địa ngục.
Gọi là địa ngục, bởi vì nơi đây là một thế giới tồn tại đủ loại quỷ dị, vĩnh viễn không thấy ánh mặt trời do chủ thần tạo ra, được gọi là Linh Vực.
Mỗi ngày, đều có vô số người chơi buông xuống thế giới này.
Những người chơi này, đều là được chọn lọc từ vô số thời không, có một điểm chung chính là việc ác bất tận, trên tay đều có nhân mạng.
Đối với việc này, Miên Dương cũng chỉ có thể vô lực phản bác, rõ ràng y chính là một thanh niên ba tốt, chưa từng làm hại ai bao giờ, vì sao lại chọn y?!!
Những người chơi này bị đối đãi giống như một đám dã thú, muốn sống sót, cũng chỉ có thể lựa chọn làm nhiệm vụ, chật vật cầu sinh, hoặc là điên cuồng chém giết lẫn nhau để lấy được tích phân.
Bởi vì chỉ khi tích lũy đủ 1 triệu tích phân, thì mới có