"Phong phanh?" Cho rằng chính mình đã nghe nhầm, Miên Dương liền nhíu mày, lần nữa đánh giá quần áo trên người mình :"Quần áo trên người ta có chỗ nào phong phanh à?"
Nhìn xem hai bắp chân thon dài, trắng nõn đến không giống chân của nam nhân đang không ngừng huơ loạn trước mặt mình, trời xui đất khiến thế nào, An Vũ Hiên lại đưa tay, cầm lấy cổ chân của y.
"?????"
Bị hành động này của hắn làm ngây ngẩn cả người, Miên Dương liền vô thức muốn giãy giụa, rút chân về.
Thế nhưng, bàn tay của đối phương thật sự là quá mức vững vàng, căn bản không phải chút sức lực yếu ớt của y có thể phản kháng được.
Quan trọng nhất là, tựa như không vừa lòng trước sự giãy giụa của y, bàn tay nam nhân thế mà lại chậm chạp di chuyển lên trên một chút, khiến cả người y lập tức nổi lên một tầng da gà.
"Ngươi đang làm gì! mau bỏ tay ra.
Hai nam nhân lôi lôi kéo kéo giữa thanh thiên bạch nhật như vậy thì còn ra thể thống gì nữa?" Vừa nói, Miên Dương cũng liền vừa vươn tay, cố gắng gỡ bàn tay đang bóp lấy bắp chân mình ra.
Thế nhưng, nào ngờ được, một giây sau, ngay cả cánh tay này cũng đều đã bị một bàn tay to lớn khác giữ lấy, mang theo khí tức lành lạnh, bao phủ cổ tay y.
"Chỗ này cũng lộ ra.
"
Nơi An Vũ Hiên nói tới, chính là hai cánh tay phơi bày ở giữa không khí của Miên Dương.
Mà việc này, cũng khiến y không khỏi xù lông :"Nam tử hán đại trượng phu, lộ cánh tay cùng bắp chân mà thôi, có phải là chuyện to tác gì đâu?"
Rõ ràng là bản thân có lý, nhưng không biết vì cớ gì, thời khắc này, trái tim của Miên Dương cũng đã điên cuồng nhảy lên, gần như có thể nhảy ra bất kì lúc nào.
Có lẽ là do, ánh mắt của An Vũ Hiên thời khắc này, đã mang tính xâm lược quá mức mãnh liệt.
Cũng có thể là vì, tư thế của cả hai thời khắc này đã rất mập mờ!
Khuôn mặt không khống chế được mà đỏ lên, cũng không biết là lấy được sức mạnh từ đâu, Miên Dương thế mà lại có thể tránh thoát khỏi hai tay của An Vũ Hiên, tựa như một làn gió, nhanh chóng chạy đến phòng bên :"Ta! ta thay bộ đồ khác là được chứ gì.
"
Rầm một tiếng, đóng sầm cửa lại, mặc dù biết cửa gỗ này căn bản không thể ngăn được đối phương, nhưng Miên Dương vẫn là theo bản năng làm như vậy.
Chỉ có điều, đợi khi bình tĩnh lại, vỗ vỗ mặt, y cũng đã giống như được hồi máu sống lại, ưỡn thẳng sống lưng lẩm bẩm :"Không đúng, ta với hắn đều là nam nhân nha, sợ cái quái gì?"
Thân là sắt thép thẳng nam, cũng chưa từng tìm hiểu qua, Miên Dương là thật sự không biết, giữa hai nam nhân