Trực tiếp bỏ qua phần nhắc nhở hữu nghị kia, Miên Dương liền gấp không chờ được, bắt đầu nghiên cứu thiên phú mới của mình.
Chỉ thấy, hoàn cảnh vốn u ám xung quanh, thời khắc này, rơi vào trong mắt Miên Dương lại giống như được phủ lên một tầng lọc kính, ngay cả viên đá nhỏ cách xa mấy mét cũng có thể nhìn thấy được nhất thanh nhị sở.
Có chút hưng phấn, Miên Dương liền đưa mắt, nhìn về phía An Vũ Hiên, không kịp phòng ngừa, suýt chút liền bị huyết quang chói đến mù mắt.
[ Quỷ Tang - Cấp bậc : S ( Đỉnh cấp hồng y).]
Nhìn xem bảng thông tin treo lơ lửng giữa không trung này, sau khi cảm giác mới mẻ trôi đi, Miên Dương chỉ có một loại cảm giác gánh nặng đường xa, tựa như bị một cây đao gác trên cổ, có thể mất mạng bất cứ lúc nào.
Ba tháng, đó chính là tối hậu thư mà An Vũ Hiên đưa cho y.
Nếu trong vòng ba tháng, y vẫn không thể khiến đối phương đề thăng hảo cảm với mình, thì kết cục của y, e rằng cũng sẽ chẳng khá hơn bị ăn sống là bao.
Muốn sống sao? Vậy thì công lược đi.
[ Đinh, quá khứ đau khổ thời niên thiếu cùng lòng thù hận chính là thứ chèo chống, biến An Vũ Hiên thành lệ quỷ.
Nhưng đồng thời, nó cũng giống như một sợi xích khóa chặt lấy hắn, khiến hắn vĩnh viễn không thể tấn thăng thành hung thần được.]
[ Nhiệm vụ cưỡng chế mở ra : Thỉnh người chơi trợ giúp An Vũ Hiên đi ra khỏi bóng ma tâm lý.]
--Thời hạn nhiệm vụ : 15 ngày.]
[ Nhiệm vụ hoàn thành, hình ảnh của người chơi ở trong mắt An Vũ Hiên sẽ từ người không liên quan trở thành tiểu kiều thê.]
Đây gọi là gì nhỉ? Đang ngủ gật thì có người đưa gối đầu.
Tuy rằng ba chữ tiểu kiều thê đó có chút chói mắt, nhưng cũng không trở ngại y vui sướng ra mặt.
Chỉ có điều, ngay khi Miên Dương vừa cầm lấy hai chiếc ba lô, thì đứng ở trước mặt y, thân thể của An Vũ Hiên cũng liền đã giống như mặt kính bị lau đi, ngày càng mờ dần.
"Đại nhân, ngươi?"
Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Miên Dương, vẫn im lặng không nói, An Vũ Hiên liền đem khung ảnh mà mình vừa lấy ra từ trong ba lô đưa cho y.
Giây phút Miên Dương cầm lấy khung ảnh, cũng chính là lúc thân ảnh của đối phương hoàn toàn biến mất.
Mà gần như cùng lúc, bên trong tấm ảnh trắng đen này, cũng đã nhiều ra một bóng người.
Đối phương ngồi ở ghế bên trái, vẫn là gương mặt tuấn mỹ không tì vết kia, chỉ có y phục trên người cũng đã đổi từ áo liệm thành một bộ hôn phục tân lang cổ điển, cùng kiểu với giá y mà tân nương ngồi bên cạnh đang mặc.
Dù là bên ngoài hay trong ảnh chụp, thần sắc trên mặt An Vũ Hiên vẫn vô cùng lạnh nhạt, không chút cảm xúc.
"Đại nhân?" Thử hướng về phía ảnh chụp gọi một tiếng, dù không nhận được hồi âm, Miên Dương vẫn không hề từ bỏ :"An Vũ Hiên?"
"Phu quân!!?"
Khi hai chữ phu quân này thốt ra, ở trong bức ảnh, An Vũ Hiên rốt cuộc mới chịu nghiêng mắt, liếc nhìn Miên Dương một chút, xem như đáp lại.
Biết được hắn chưa rời đi, khỏa tâm đang treo cao của Miên Dương rốt cuộc mới có thể hạ xuống.
Dù sao, có một chiếc đùi to