Edit: Chuâng thích ăn kẹo
Beta: Di
-----------------
[Tôi không thích người khác chạm vào tôi]
********
Kỷ Vọng theo bản năng tăng thêm lực đạo trên tay, làm Beta trong tay cậu hét lên kêu đau. Kỳ Bạc Ngôn nhíu mi, liếc mắt ghét bỏ nhìn Beta kia, chỉ thấy trên khuôn mặt có ưu điểm duy nhất là đẹp trai kia, bây giờ đã trở nên dữ tợn lại khó coi.
Hắn nhíu mi làm Kỷ Vọng hiểu lầm, Kỷ Vọng trầm giọng nói: "Đừng sợ, hắn không bao giờ có thể.......làm tổn thương em nữa."
Kỳ Bạc Ngôn nghe thế thì giật mình, hắn nghiêm túc nhìn Kỷ Vọng, nói vâng.
Tóm tên Beta kia giao cho bảo vệ, vốn muốn đưa đến đồn cảnh sát, lại bị Kỳ Bạc Ngôn khuyên đừng. Kỳ Bạc Ngôn ghé vào tai cậu nhỏ giọng nói: "Bỏ đi, vạn nhất hắn tìm tôi trả thù thì tôi phải làm sao?"
Beta kia vẫn còn đang mắng chửi, có điều chỉ mắng mình Kỷ Vọng, vất vả lắm mới ngừng, hắn lại si mê nhìn sang Kỳ Bạc Ngôn: "Mortífero, em coi trọng hắn ta sao? Alpha có gì tốt, hắn có thể cho em, anh cũng có thể!"
Kỷ Vọng nhìn bảo vệ nói: "Anh nên làm việc rồi."
Beta hùng hùng hổ hổ bị hai vị bảo vệ xách đi ra ngoài, lúc này những người xung quanh đã chú ý đến tình huống bên này, không biết là ai đã hô Mortífero, nhiều người cũng không để ý ban nhạc còn đang biểu diễn trên sân khấu, cùng nhau xông qua đây.
Phản ứng theo bản năng, Kỷ Vọng một phát nắm lấy tay Kỳ Bạc Ngôn, trực tiếp chạy ra ngoài quán bar.
Cậu cảm thấy trên tay có lực đạo đang giãy dụa, Kỷ Vọng trấn an bóp bóp nhẹ tay của đối phương, thẳng đến khi tay Kỳ Bạc Ngôn thành thành thật thật nằm trong tay cậu.
Bàn tay thon dài nhưng không mềm mại, cảm giác tràn đầy sức mạnh, không giống một Omega mềm yếu. Như thế cũng đúng, dáng vẻ Kỳ Bạc Ngôn cao như vậy, nếu không phải khuôn mặt và tin tức tố kia của hắn, hẳn ai cũng sẽ không cảm thấy hắn là Omega.
May mà quán bar nhiều ngõ tối, không bao lâu đã thoát được đám fans cuồng nhiệt của Kỳ Bạc Ngôn, Kỷ Vọng dừng bước chân quay đầu lại, Kỳ Bạc Ngôn phía sau im lặng nhìn cậu.
Kỷ Vọng vội vàng buông lỏng tay đối phương ra: "Xin lỗi, trong vô thức lại kéo em đến đây."
Kỳ Bạc Ngôn nói: "Điện thoại và túi tiền của tôi vẫn ở trong quán bar."
Kỷ Vọng càng xấu hổ, cậu giải thích, sau đó tìm tìm trong túi quần, đưa tay tới trước mặt Kỳ Bạc Ngôn: "Cái này............Lần trước em không muốn."
Kỳ Bạc Ngôn nhìn thấy kẹp tóc hình cái kéo trong tay Kỷ Vọng: "Lần này anh tới đây, chỉ để đưa cái này cho tôi?"
Mắt Kỷ Vọng chớp chớp mấy cái, lấy kẹp tóc lại, xoa xoa trên quần áo: "Xin lỗi, làm bẩn nó rồi."
Cũng không biết những lời này của cậu có gì buồn cười mà làm cho Kỳ Bạc Ngôn cười ra tiếng: "Đeo lên cho tôi?"
Kỷ Vọng ngửi thấy mùi hương tin tức tố của mình, đang từ phía sau kịch liệt lao ra, vị rượu nồng đậm đang tràn ngập cả ngõ nhỏ, cậu theo bản năng lùi ra phía sau vài bước: "Không tốt lắm đâu."
Cậu nâng tay chạm lên trên cổ, miếng dán chắn tin tức tố lúc chạy trốn đã bị rớt ra, chả trách mùi hương bây giờ lại nồng như vậy.
Kỷ Vọng lại lùi lại mấy bước: "Em ngửi thấy không?"
Kỳ Bạc Ngôn nghĩ rằng Kỷ Vọng không muốn đeo kẹp tóc lên cho hắn, mất hứng nói: "Ngửi thấy cái gì?"
Vừa dứt lời, đã thấy Alpha trước mặt đỏ mặt nói: "Tin tức tố của tôi......... Xin lỗi, miếng dán ngăn tin tức tố của tôi bị rớt mất rồi. Em vẫn nên quay về quán bar thì tốt hơn, yên tâm tôi sẽ không đi sát vào em, tôi chỉ đi phía sau bảo về em thôi."
Kỳ Bạc Ngôn cong môi đến gần: "Tin tức tố gì, sao tôi lại không ngửi được?"
Kỳ thật nói một Alpha có tin tức tố không mãnh liệt, ở một mức độ nào đó cũng coi như là coi thường sức hấp dẫn của đối phương, Alpha bình thường nghe thấy thế đều sẽ tức giận, nhưng mà Kỷ Vọng lại không có.
Kỷ Vọng có chút mờ mịt nhìn hắn: "Thật sự không ngửi được sao?"
Kỷ Vọng ngập ngừng vâng một tiếng, sau đấy nắm lấy góc áo Kỷ Vọng: "Tiếp theo anh tính đi đâu?"
Kỷ Vọng thành thật nói: "Về nhà."
Lời vừa nói ra, cậu chỉ thấy Kỳ Bạc Ngôn trước mặt hai mắt híp lại, ý cười trên môi không giảm, nhưng ánh mắt đã lạnh đi nhiều, Kỳ Bạc Ngôn nói: "Phải không?"
Kỷ Vọng phản ứng lại: "Không phải, không phải, tôi không về nhà."
Kỳ Bạc Ngôn cũng không buông tha cậu: "Không về nhà, vậy anh muốn đến khách sạn?"
Kỷ Vọng gấp đến độ mồ hôi đều tuôn ra: "Làm sao có thể, tôi đưa em đến khách sạn làm gì!"
Kỳ Bạc Ngôn buông lỏng góc áo hắn, không hề để ý đến cậu, xoay người đi trước bỏ Kỷ Vọng đằng phía sau.
Lần trước gặp mặt, Kỷ Vọng cũng biết tính tình Kỳ Bạc Ngôn rất tuỳ hứng, cậu cũng sớm thích ứng rồi. Hơn nữa là do mình nói sai trước, nên cậu chỉ yên lặng đi theo sau Omega, mê mẩn nhìn mái tóc dài của Kỳ Bạc Ngôn.
Vừa rồi Kỳ Bạc Ngôn nói cậu kẹp tóc cho hắn, đấy không phải thể hiện cậu có thể chạm vào tóc Kỳ Bạc Ngôn sao? Chỉ là trên tay cậu đổ mồ hôi, sẽ làm bẩn tóc hắn mất. Bọn họ cũng mới gặp nhau hai lần, chuyện này không quá thích