Edit: Chuâng thích ăn kẹo
Beta: Di
---------------
[Kỳ Bạc Ngôn bị mắng hơi sửng sốt, Lý Phong ở bên cạnh nhịn cười.]
*********
Sau khi concert kết thúc, các fans xung quanh lưu luyến rời khỏi khán đài, Kỷ Vọng ngồi yên tại chỗ, rất lâu không nhúc nhích. Không lâu sau, Lý Phong đi tới, đưa Kỷ Vọng ra sau hậu trường.
Kỳ Bạc Ngôn trong phòng hóa trang chờ cậu, lại là phòng hóa trang, Kỷ Vọng cũng không nguyện ý ở chung với Kỳ Bạc Ngôn trong một không gian bịt kín.
Vừa rồi Kỳ Bạc Ngôn ngồi trên sâu khấu hát cho cậu nghe, kíƈɦ ŧɦíƈɦ tựa như bị lặp đi lặp lại nhiều lần, kể từ lúc gặp lại Kỳ Bạc Ngôn, những kíƈɦ ŧɦíƈɦ này đã quá đủ rồi.
Phòng tuyến tâm lý đã nhiều lần nhượng bộ, thậm chí câu hỏi mấy năm nay hắn không đến tìm cậu, đều sẽ không có câu trả lời, đây chính là đáp án tốt nhất.
Bởi vì không muốn đến tìm, bây giờ vì cái gì lại muốn đến tìm? Là đột nhiên gặp lại, cảm thấy cao hứng, lại bị cậu cự tuyệt mấy lần, muốn phân thắng bại sao.
Hát một bản tình ca dành cho cậu trước đám đông, trước sự chú ý của công chúng, thật sự là hát cho cậu nghe hay vẫn chỉ là tìm kiếm sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ.
Kỷ Vọng tâm loạn như ma, chẳng qua có một chuyện duy nhất có thể khẳng định, trong lòng cậu có sự kiêng dè với Kỳ Bạc Ngôn. Vừa rồi cậu nghe rất rõ ràng Kỳ Bạc Ngôn uy hiếp cậu.
Kỳ Bạc Ngôn không quan tâm liệu có phải công khai mối quan hệ của bọn họ hay không, nhưng mà Kỷ Vọng quan tâm. Không phải cậu sợ sau khi mối quan hệ này công khai cậu sẽ bị bôi đen hoặc mất đi cái gì, mà cậu để ý đến sự nghiệp và thanh danh của Kỳ Bạc Ngôn.
Tựa như hiện tại, hai người bọn họ cũng chỉ có thể lén lút gặp mặt, chuyện này cũng đủ chứng minh, quan hệ của bọn họ bây giờ đối với nhau có chút không tốt.
Đẩy cửa phòng hóa trang ra, Lý Phong tự giác đứng bên ngoài canh cửa. Kỷ Vọng có chút đau lòng cho vị trợ lí này, lại gặp phải Kỳ Bạc Ngôn không biết kiêng nể gì hết.
Kỳ Bạc Ngôn lẳng lặng ngồi ở tận trong góc, thấy Kỷ Vọng cũng chỉ miễn cưỡng ngẩng đầu liếc mắt một cái, thô lỗ kéo dây buộc tóc xuống: "Anh đến rồi."
Kỷ Vọng nhìn ra cửa, không có chỗ ngồi, đành đứng nói: "Cậu gọi tôi đến đây làm gì."
Kỳ Bạc Ngôn dùng bông tẩy trang thô bạo lau sạch son môi, nhiều năm như vậy, cách tẩy trang của Kỳ Bạc Ngôn vẫn làm cho Kỷ Vọng cảm thấy đau lòng.
Khóe miệng Kỳ Bạc Ngôn đỏ ửng, hắn đứng lên: "Vừa rồi anh có nghe thấy không? Em hát cho anh nghe."
Kỷ Vọng bình tĩnh trả lời: "Là hát cho fans của cậu nghe."
Câu trả lời này giống như rất buồn cười, Kỳ Bạc Ngôn cười một lúc, đến gần Kỷ Vọng: "Cho nên ý anh là hy vọng ở buổi diễn lần sau, em nên trực tiếp nói cho mọi người 《 Thẳng đến bình minh 》là hát tặng cho Kỷ Vọng?"
Kỷ Vọng lui về phía sau, thế nhưng đằng sau lại là tường cậu không thể lui được nữa: "Tôi không hy vọng, điều tôi hy vọng là cậu biến mất khỏi cuộc đời tôi."
Những lời này quá nặng, so với những lời trước kia của Kỷ Vọng, lời này của cậu càng có lực sát thương lớn hơn.
Kỳ Bạc Ngôn ngây ngẩn cả người, đứng tại chỗ, trên mặt có chút hoảng hốt. Có điều không lâu sau, hắn lại khôi phục vẻ mặt bình thường: "Một người không có khả năng biến mất khỏi cuộc đời người khác, trừ khi người đó chết đi. Anh à, anh là đang hy vọng em sẽ chết sao?"
Chữ 'chết' này hung hăng đâm đến Kỷ Vọng đau đớn, cậu không có ý này, cậu ghét Kỳ Bạc Ngôn xuyên tạc lời nói của cậu, đem từng chữ biến thành những con dao nhỏ, đâm thẳng vào trái tim Kỳ Bạc Ngôn.
Kỳ Bạc Ngôn nhanh chóng tiến lên: "Muốn em không quấn lấy anh, theo đuổi anh, chán ghét đến mức hận không thể để em chết. Hửm? Là như thế sao? Anh à." Hắn túm lấy tóc Kỷ Vọng, hung hăng giật xuống, khiến Kỷ Vọng phải ngẩng đầu lên, ánh mắt nhíu lại, lộ ra vài phần đau đớn.
Nhưng Kỷ Vọng lại nghe theo lời Kỳ Bạc Ngôn nói đúng vậy, cậu cắn chặt răng: "Tôi chỉ hy vọng cậu đừng quấn lấy tôi nữa."
Ngón tay Kỳ Bạc Ngôn chà xát trên môi Kỷ Vọng: "Trước kia anh đều nói những lời êm tai, hiện tại sao toàn nói những lời em không thích nghe vậy."
Nói xong, không đợi Kỷ Vọng tiếp tục nói ra những lời khó nghe, hắn đã dùng môi hung hăng chặn miệng Kỷ Vọng.
Mùi hương mỹ phẩm, còn có một chút vị rượu, nồng đậm hơn chính là hương đào, Kỳ Bạc Ngôn hình như đã uống rượu, người này không phải ghét rượu nhất sao? Kỷ Vọng nhất thời thất thần chớp mắt một cái, đã bị Kỳ Bạc Ngôn cạy môi, mạnh mẽ mà tấn công.
Nụ hôn của Kỳ Bạc Ngôn cũng giống con người hắn, mãnh liệt mà khiêu khích, quấn riết lấy đầu lưỡi, mút vào môi dưới, xâm chiếm từng ngõ ngách trong khoang miệng cậu, bao gồm cả hàm trên mẫm cảm nhất.
Kỷ Vọng bị bắt ngẩng mặt lên nghênh đón nụ hôn không thể cưỡng lại này, tay cậu dùng sức đẩy vai Kỳ Bạc Ngôn, cũng không hiểu người này đã biểu diễn concert hơn 2 tiếng, lại vẫn còn sức lực gắt gao chế trụ cậu vào trong lồng ngực.
Trên mặt cậu dần dần hiện lên sắc đỏ, bởi vì cậu bị tin tức tố của Kỳ Bạc Ngôn vây quanh.
Sao Alpha có thể dùng chính tin tức tố của mình câu dẫn một Alpha khác, chỉ là khi Kỳ Bạc Ngôn ở