Mãi một lúc sau Dương Nhất Thiên mới vào nhà, tất cả mọi người đang ở trong phòng ăn, có vẻ như đang đợi mình anh.
Cherry và Dưa Hấu thì ngồi trên đùi hai cụ, còn Dương Nhất Thiên thì ngồi cạnh Trương Tuyết Y.
Bầu không khí có vẻ lúng túng.
Nhưng mọi người cũng không quan tâm lắm, bắt đầu ăn tối.
Nhờ có Cherry, Dưa Hấu và Trương Tinh Húc nên không khí trong nhà cũng khá vui vẻ.
Sau khi ăn xong, Trương Tuyết Y lấy cớ còn bận việc rồi đưa Trương Tinh Húc về, lúc đầu cậu còn nói ở lại chơi đêm nay nhưng lại đồng ý sau một ánh mắt "giết người" của chị mình.
Dương Nhất Thiên nhìn cô đi về mà ánh mắt chất chứa vẻ bất lực.
Quân Dao nhìn con trai mình mà lắc đầu.
Tạo cơ hội cho nói chuyện mà nào ngờ nói xong còn tệ hơn.
Haiz... nhìn mặt con trai bà là biết.
***
Trước Cẩm Tú Viên.
Trương Tinh Húc nơm nớp lo sợ đi theo chị mình.
Ra tới trước xe, Trương Tuyết Y hỏi, vẻ mặt khá nghiêm trọng.
"Nói mau, Cherry với Dưa Hấu đe dọa em cái gì?"
"Em đã bảo, hả, chị nói gì cơ?"
Trương Tinh Húc đã tìm được 1001 lí do để cãi với chị mình nhưng không ngờ đến Trương Tuyết Y lại hỏi câu này.
"Em chắc chắn sẽ không có gan tới đây, chắc Cherry và Dưa Hấu biết được bí mật của em nên đe dọa đúng không hả?"
Chữ "hả" được Trương Tuyết Y kéo dài ra, mang theo ý cảnh cáo không hề nhẹ.
"Ực." Trương Tinh Húc nuốt nước miếng, chân tay bủn rủn.
Không biết trả lời như thế nào, không nói sẽ chết, mà nói cũng sẽ chết.
Sau một hồi đấu tranh nội tâm cực lớn, giữa nói và không nói, Trương Tinh Húc đã quyết định nói, dù gì tự thú vẫn còn sẽ được giảm nhẹ hình phạt.
Cậu kể từ việc hai đứa nhóc chuốc rượu rồi ghi âm, và luôn cả nội dung của đoạn ghi âm.
Trương Tuyết Y sau khi nghe xong không những không tức giận mà còn bĩu môi khinh bỉ.
"Xì, mấy vụ đó chị biết lâu rồi!"
"Cái gì?" Trương Tinh Húc mồm chữ O miệng chữ A, hiển nhiên là không tin vào những gì mình nghe được.
Biết... biết hết rồi!
Trương Tuyết Y giải thích.
"Trong nhà chỉ có bốn người, ngoại trừ ba mẹ thì chỉ còn em với chị, mà mèo của chị thì được nuôi trong vườn, bình cổ của ba được để trong thư phòng, mấy nơi đó người hầu cũng không được vào, ngoại trừ em thì còn ai vào đây."
Với lại sau khi mèo của cô chết, Trương Tinh Húc liền lấy tiền tiết kiệm của mình để mua lại một con mèo khác, mặc dù nó đã qua đời ngay sau đó vì chủ tiệm thú y lừa bán một con mèo nhiễm bệnh giai đoạn cuối.
Lúc cô bị nhốt trong nhà, thằng bé cũng thường mang đồ chơi lên chơi cùng nên cô cũng không truy cứu chuyện này lâu rồi...
Trương Tinh Húc lúc này trong đầu chỉ có một suy nghĩ
BỊ LỪA... BỊ LỪA RỒI!
Tại sao cậu không nghĩ tới chuyện này cơ chứ!
Chắc chắn hai con quỷ nhỏ kia cũng biết.
A a a!
Trương Tinh Húc... mày đúng là đồ ngu!
Trương Tuyết Y thấy vậy chỉ lắc đầu thở dài, thằng em này, chả biết ngu thật hay giả ngu.
"Chị ơi, tại sao chị không nói cho em cơ chứ, tại sao?
"Em đâu bao giờ hỏi chị."