Trước khi ngủ, Biên Bá Hiền nhàm chán nằm trên giường lướt Zhihu.
Một chủ đề thu hút tầm mắt cậu: Bạn trai quấn người quá phải làm sao đây?
Cái từ “quấn người” này, dùng để miêu tả Phác Xán Liệt trong khoảng thời gian gần đây là cực kỳ thích hợp.
Sau khi kết hôn, Biên Bá Hiền bận rộn xử lý công việc của mình, thời gian lên chương trình truyền hình cũng bớt đi, do người hâm mộ quá mong đợi, cậu mới đồng ý lời mời của một show tạp kỹ.
Một ngày trước khi xuất phát, Biên Bá Hiền soạn hành lý trong phòng, Phác Xán Liệt thì ngồi xếp bằng trên giường, mặt mày ủ dột, Biên Bá Hiền xoay người, vỗ đầu gối Phác Xán Liệt: “Đứng lên, anh ngồi lên quần áo của em rồi.”
Phác Xán Liệt trườn sang bên cạnh, vẫn xụ mặt như cũ.
Biên Bá Hiền bị phản ứng của hắn chọc cười, một tay chống giường, một tay bóp má Phác Xán Liệt: “Đại minh tinh của em sao thế này?”
Phía “công” giận dỗi, khiến Biên Bá Hiền nảy sinh loại ảo giác dỗ bà xã, khụ khụ…
Phác Xán Liệt đặt tay cậu trong lòng bàn tay mình mà xoa nắn: “Anh đã biểu hiện rõ ràng vậy rồi em còn không nhìn ra à?”
Thấy Biên Bá Hiền trưng vẻ mặt khó hiểu, Phác Xán Liệt dang hai tay vòng qua eo cậu, đè hết cả nửa người mình lên Biên Bá Hiền: “Ngày mai chúng ta phải yêu xa rồi.”
Biên Bá Hiền nhướng mày: “Chỉ một tuần?!”
Phác Xán Liệt nhìn cậu: “Em chất vấn cái gì chớ? Nếu không cái câu một ngày không gặp như cách ba thu ở đâu ra?”
“Coi như em hiểu rồi đi, Biên Bá Hiền ơi bây giờ anh không xa em được đâu, không có em anh sẽ ăn uống không ngon, đứng ngồi không yên, dở khóc dở cười, tới lui không ngừng…”
Thấy Phác Xán Liệt càng nói càng xa, Biên Bá Hiền nắm mỏ Phác Xán Liệt, miệng của hắn dưới tay Biên Bá Hiền bị dẹt thành dạng mỏ vịt, cậu không nói lời nào, cứ cười mãi, cuối cùng mổ lên môi hắn một cái, lúc buông ra, bên mép hắn có dấu hồng hồng cậu vừa mới để lại.
Thấy hắn ngạc nhiên bất động, Biên Bá Hiền lại hôn hắn mấy cái, cuối cùng vò tóc Phác Xán Liệt, tiếp tục gói ghém đồ đạc.
Cậu cũng đâu nỡ, hận không thể một ngày 24 giờ úm chung với Phác Xán Liệt nữa kia kìa.
Nhưng bất khả thi, còn công việc mà.
Phác Xán Liệt đằng sau lại sấn tới gần ôm chầm lấy cậu: “Nè em nói thử xem xác suất anh đi theo em là bao nhiêu?”
Biên Bá Hiền nghiêng đầu: “Đi theo em? Chẳng phải ngày mốt anh còn…”
“Cái đó hủy rồi!” Phác Xán Liệt vội vã trả lời: “Có chút hy vọng phải không? Hử?”
Cũng không phải không được, nếu Phác Xán Liệt ở bên, khi nhàm chán còn có thể tán gẫu chuyện trời đất với hắn.
Cộng sự quay chụp của chương trình lần này đều là diễn viên cậu không thân, một tuần lễ ở cùng nhau, nghĩ tới thôi cũng đủ mệt.
Nhưng giả như bị phát hiện, lại sẽ có dư luận xấu.
Tỷ như fanservice vân vân mây mây gì đó, Biên Bá Hiền nghĩ đến là nhức đầu.
“Không bị phát hiện đâu, anh ở bên cạnh xem thôi, máy quay sẽ không quay đến anh.”
Biên Bá Hiền nhìn chằm chằm hắn hồi lâu, cuối cùng cậu nặng nề gật đầu: “Soạn hành lý đi.”
Phác Xán Liệt ở sau lưng vui vẻ hôn má cậu mấy cái, Biên Bá Hiền dụi chỗ bị hôn tới nỗi phát ra tiếng, lén lấy búp bê trong vali ra.
Đó là búp bê mà fan của họ tặng ở buổi fan meeting, hai con búp bê mặc đồ cưới đôi, biểu cảm cũng thể hiện nét đặc thù gương mặt của họ, moe vô cùng.
Có Phác Xán Liệt rồi, không mang các em nữa nhé, Biên Bá Hiền nghĩ.
Phác Xán Liệt cũng tới trường quay nên dẫn đến một trận nháo nhào.
Thậm chí đạo diễn còn ý đồ khuyên Phác Xán Liệt tham dự vào trung tâm tiết mục này, làm khách quý bất ngờ.
Sao hạng A x sao hạng A của giới giải trí, còn là người yêu, cùng xuất hiện trong chương trình truyền hình, chắc chắn mức tiêu thụ sẽ bùng nổ.
Ngặt nỗi Phác Xán Liệt lại lịch sự cảm ơn, từ chối đề nghị của đạo diễn.
Từ khi hai người công khai đến giờ, mặc dù sự ủng hộ chiếm tỷ lệ dư luận khá lớn, nhưng vẫn không tài nào xem nhẹ được sự phản đối và bài xích.
Phác Xán Liệt sẽ không mạo hiểm đem tương lai hai người ra làm trò đùa.
Có Phác Xán Liệt ở cạnh, hiển nhiên toàn thân Biên Bá Hiền đều sống động hơn bình thường, liên tục tuôn ra những câu thoại vàng, chọc cười khách mời và nhân viên công tác trong trường quay.
Song Phác Xán Liệt hiện đang đứng sau lưng tổ quay phim, ánh mắt của Biên Bá Hiền cứ đảo qua hướng này, hiệu quả phơi bày trước ống kính vô cùng kỳ quái.
Cuối cùng Phác Xán Liệt bó tay, đành đi đến tầng hai của công trình kiến trúc.
Địa điểm quay lần này là thắng cảnh siêu nổi tiếng, tổ tiết mục vì để suôn sẻ mà bao trọn khu, bốn phía đều là nhân viên, giữ tính bảo mật cực mạnh.
Lầu hai trống huơ, không có ai, nhưng sẽ thấy rõ mồn một hồ nước kéo dài dưới lầu một, non xanh nước biếc bao quanh, Phác Xán Liệt tính toán hôm nay tan việc xong sẽ dẫn Biên Bá Hiền đi dạo thăm thú.
Biên Bá Hiền đã rất cố gắng khắc chế bản thân không tìm kiếm Phác Xán Liệt rồi.
Song cái thứ hẳn là bản năng ấy lại thúc giục cậu, tìm kiếm Phác Xán Liệt dường như đã là động tác vô thức của cậu.
Thời điểm chuẩn bị xuống nước, cậu len lén nhìn Phác Xán Liệt trên lầu hai một cái, việc này làm cậu nhớ lại thời điểm họ đi nghỉ phép, Phác Xán Liệt ở trong hồ bơi bế cậu theo kiểu công chúa.
Khi đó xuống nước đơn thuần là ý tưởng đột xuất, hai người hãy còn mặc sơ-mi, quần áo họ ướt nhẹp, dính sát lên người, da thịt dán vào nhau là sự tồn tại nóng rẫy châm dầu vào lửa, bọn họ ở trong hồ bơi không người trao nhau một nụ hôn ngạt thở có thể khiến trái tim nổ tung.
Mãi đến khi người bên cạnh vỗ vai Biên Bá Hiền, cậu mới hoàn hồn.
Cái cảm giác người đang ở trước mắt mà không sờ được thật khó chịu, Biên Bá Hiền nảy sinh ý nghĩ đình công, nhưng rất nhanh lại bị trò chơi hấp dẫn lực chú ý.
Biên Bá Hiền ở trong mắt Phác Xán Liệt chẳng an phận gì cả, làm việc không nghiêm túc, chỉ biết liếc lên tầng hai.
Nhưng Biên Bá Hiền như thế khiến người ta rất đỗi yêu thương.
Giữa con người luôn có từ trường mà.
Ánh mắt nhìn nhau mất tự nhiên và tình cảm tự nhiên cùng bộc lộ, giống như con cá bơi song song bên bờ, dễ bắt, nhưng lại đang vùng vẫy lẫn nhau trên lưới cá.
Haiz, hắn rất muốn ôm Biên Bá Hiền, hiện tại rất muốn.
Cuối cùng cũng tới khâu dạo hồ, Biên Bá Hiền tận dụng triệt để, bảo các khách mời đi ngồi thuyền trước, cậu thì nhận khăn lông của trợ lý lau chùi nước trên mặt, không kịp đợi mà chạy ù lên lầu hai.
Hai người ôm chầm lấy đối phương, lảo đảo chạy tới phòng thay quần áo.
Biên Bá Hiền y hệt cá không xương, dinh dính ỷ hết sực lực của mình lên người Phác Xán Liệt, không ngừng hôn nốt ruồi trên chóp mũi hắn.
“Anh đẹp trai quá Phác Xán Liệt à.”
“Anh biết.”
“Phác Xán Liệt, anh rất yêu em.”
“Chính xác.”
“Phác Xán Liệt, em muốn hôn anh.”
Không có ai đáp lại, không gian chật chội chỉ còn lại tiếng vang của nước bọt giao thoa, Biên Bá Hiền kiễng chân, hai tay đan nhau vòng qua sau cổ Phác Xán Liệt, dường như muốn lây cái sự ướt dầm dề trên người mình cho hắn, xúc cảm vừa ướt vừa nóng là mồi dẫn lửa của kíp nổ sắc tình.
Phác Xán Liệt tham lam mút