- Ngươi nói thật sao, ngươi sẽ đưa ta đi gặp mẹ thật chứ ? tôi hỏi hắn với anh mắt đầy nghi ngờ.
- Đương nhiên là thật rồi làm sao ta dám lừa nàng chứ. hắn nhìn tôi cười thật tươi.
Nếu như lời hắn nói là thật thì tôi sắp được gặp mẹ rồi tất nhiên là tôi đồng ý đi với hắn.
Tôi chạy nhanh về phòng thay 1 bộ y phục thật là đẹp và nghĩ trong lòng rằng " đã lâu rồi không gặp mẹ lần này chắc chắn phải cùng mẹ đi dạo chợ đêm xem đèn và ngắm trăng.
(......)
Tuy đã đứng trước cổng nhà nhưng tôi không ngăn được cảm xúc mà gọi mẹ thật to ,
Mẹ và các em cũng nhìn ra ngoài cổng thấy tôi mà mừng vui khôn xiết.
- Lạc lạc à, con gái của mẹ về rồi...vào nhà đi con.!
Tôi theo chân mẹ vào nhà , ngồi được 1 lúc thì tôi cảm thấy nhà tôi bây giờ có chút khan trang , những nơi xập xệ ngày xưa cũng đã được nâng cấp hoàn thiện hơn rất nhiều.
Tôi đứng dậy không ngồi nữa mà theo mẹ xuống bếp cùng nói chuyện và pha trà.
Tôi bỏ hắn ngồi 1 mình ở đấy mặc tình cho bọn trẻ đem ra làm trò, cứ nghĩ rằng hắn sẽ mặt mày cau có , nhưng không! Hắn vui vẻ hòa nhập theo bọn trẻ, giây phút này nhìn hắn thật ấm áp và có chút đáng yêu.
- Mẹ à ...con gái nhớ mẹ lắm. tôi ngã vào vai của mẹ nũng nịu.
- Con gái ngoan, mẹ cũng vậy, dạo này con vẫn sống tốt chứ hả ?
mẹ nhẹ nhàng vỗ về vai tôi han hỏi
- Dạ vẫn tốt thưa mẹ.!
Tất nhiên là tôi phải nói vậy rồi chứ làm sao tôi dám kể sự thật cho mẹ nghe, bà mà biết chuyện chắc sẽ đau lòng lắm.
- Con còn dám nói dối mẹ à.? mẹ đánh nhẹ lên đầu tôi 1 cái.
- Ui da...mẹ à con không có!
" sao mẹ tôi lại nói như vậy cơ chứ ? "
- Lần trước con rể đã đến thăm mẹ nhưng nó bảo con không được khỏe nên chỉ có 1 mình nó đến mà thôi.
con thật là...đã lớn rồi sao không tự biết giữ sức khỏe như vậy chứ ?
- Mẹ vừa nói gì cơ, Nhất Phàm đã đến đây sao mẹ.?
Tôi tròn mắt ngạc nhiên hỏi mẹ.
mẹ tôi gật đầu rồi từ từ kể rõ lại mọi chuyện đã xẩy ra hôm đó.
- Có chuyện đó nữa sao ạ ?
- Đúng vậy, con nhìn đi ,nhờ vào số bạc mà Trương Lão gia mang qua đây để tạ tội mà mẹ đã sửa chửa lại ngôi nhà cũ kĩ của mình ,rồi còn mua thêm được quần áo cho bọn trẻ để không chịu rét cho mùa đông sắp tới...số bạc khá nhiều nên mẹ còn dư 1 ít mẹ đã cất đi dự dùng khi cần thiết.
Tôi thật sự không dám tin nhưng mẹ tôi đã nói như vậy thì không thể sai được.
" Nhất Phàm là người tốt bụng vậy sao?"
- Mẹ à, con gái xin lỗi sau này con sẽ thường xuyên về thăm mẹ còn giờ cả nhà ta cùng đi ngắm đèn lồng ở chợ đêm đi nha mẹ.
Thế rồi cả nha tôi xúng xính đi dạo chợ đêm , bọn trẻ đang vô cùng hào hứng và thích thú vì lần đầu được đi chợ đêm như thế này.
cảnh vật đêm nay thật là hữu tình, trên trời có trăng thanh ở dưới thì gió mắt còn xung quanh thì đầy ấp ánh sáng rực rơ của những chiếc đèn lồng muôn sắc màu.
Tôi ở canh bên hắn lúc này thì thật là lãng mạn.
- Ngươi đã giúp mẹ ta giải quyết rắc rối lớn như vậy sao ngươi không nói cho ta biết..?
Tôi ngại ngùng cuối mặt nói nhỏ
- Chuyện nhỏ thôi