Tôi loạng choạng từng bước trỡ về phòng, dù đã gắng gượng nhưng chỉ vừa tới cửa phòng tôi đã ngã quỵ xuống , Giai Âm thấy tôi như vậy liền chạy ngay ra đỡ.
- Cô bị làm sao vậy ? cô ấy tỏ vẻ lo lắng rồi giúp tôi đứng lên đi vào giường.
- Tôi không sao tôi chỉ hơi chóng mặt thôi.! Tôi chỉ có thể trả lời cô ấy như vậy mà thôi.
- Nếu vậy thì cô nghỉ ngơi đi tôi đi bẩm báo lại với đại nhân !
- Nhất Phàm về rồi sao?
- Đúng vậy ! ngài ấy vừa về thôi . Giai Âm đỡ tôi nằm xuống rồi lấy chăn đấp vào cho tôi
- Cô có nói với Nhất Phàm là tôi đi cùng Nam Phong không ? Thấy cô ấy lắc đầu nên tôi cũng không nói thêm gì nữa, Giai Âm cũng từ từ ra khỏi phòng .
Tôi muốn ngủ 1 chút đễ tạm quên đi sự việc vừa xẩy ra nhưng mọi chuyện quá nghiêm trọng nên đầu óc tôi không thể yên ổn được.
- Lạc Lạc của...nàng không khỏe sao ?
mở mắt ra tôi đã thấy Nhất Phàm ngồi kế bên rồi .
tôi ôm chầm lấy hắn nước mắt đông đầy như 2 kẻ sắp phải phân ly.
- Nàng bị làm sao vậy, có phải mệt quá rồi không ? hắn vuốt ve tôi lo lắng
- Đúng vậy...ta mệt rồi, chỉ muốn ôm chàng như vậy thôi ! tôi nói trong nghẹn ngào.
- Vậy nàng cứ ôm đi, ôm đến khi nào chán thì thôi .
hắn ôm chặt tôi hơn và cười khàn 1 tiếng.
- không chán, không bao giờ chán !
Tôi ước gì mình không phải lựa chọn, bởi gia đình và hắn đối với tôi điều quan trọng, mất đi 1 ai trong bọn họ thì tôi cũng không muốn sống nữa .
Tại sao ông trời lại bắt tôi ra 1 đáp án khó như vậy chẳng thà 1 dao giết quách tôi đi cho xong .
- Hôm nay chàng đừng đi nữa nha.! tôi đưa tay sờ lên gương mặt yêu thương ấy .
- Được thôi, ta sẽ xem đó là lệnh...
- Nghe Dạ Nguyệt bảo chàng làm bếp tệ lắm đúng không ? tôi gượng cười đánh qua chuyện khác bởi tôi không muốn những ngày trước khi tôi ra đáp án mà tôi đã phải sầu não như vậy.
- Cũng không trách được, Ta chưa vào bếp bao giờ chỉ tại lần đó muốn lấy lòng nàng thôi haha.
hắn cười to
- Vậy thì được rồi, để bổn phu nhân đây đích thân chỉ dậy chàng vậy? tôi dùng tay gõ nhẹ lên trán hắn
- Nhưng nàng vừa nói không khỏe mà !
- Không ! ta khỏe rồi.
tôi nhìn thẳng vào mắt hắn rồi mỉn cười ra vẻ tôi rất ổn
- Có cần phải vậy không, nàng hết giận ta rồi mà ta vẫn phải làm bếp sao? hắn méo miệng
- Làm bếp chứ đâu phải gia hình đâu, ta muốn có nhiều