Vạn Nhất đang ngồi trong văn phòng của Lãnh Phùng, mỉm cười vẫy tay chào hỏi Lâu Doanh: “Cô Lâu, buổi sáng tốt lành!”
Nụ cười đó dù nhìn thế nào cũng thấy có chút gian xảo.
Khóe miệng Lâu Doanh co giật: “Vốn dĩ đang khá tốt đấy, nhưng khi nhìn thấy anh, thì đã không chắc nữa rồi.”
Vạn Nhất cười xấu xa: “Cô Lâu, tốt xấu gì chúng ta cũng đã có giao tình mấy năm rồi.
Ban đầu nếu không phải bóng rổ của cô đập trúng tôi, chúng ta đã không có mối duyên phận này rồi.”
Lâu Doanh mở to hai mắt: "Đội trưởng Lãnh nói với anh sao?”
Lúc đầu chỉ là cô ấy nói lung tung vậy thôi.
“Tôi không ngờ cô Lâu lại thông minh đến vậy.
Lời nói dối này làm cho tôi không thể nào tìm ra lỗi được luôn đấy.” Vạn Nhất tiến đến gần Lâu Doanh và quan sát Lâu Doanh một lượt: “Mà này, ban đầu cô đã giấu đồ ở đâu vậy?”
Đây là điều mà Vạn Nhất chưa bao giờ thông.
Vào thời điểm đó, anh ta đã kiểm tra toàn bộ cơ thể của Lâu Doanh từ trên xuống dưới một lượt, ngoại trừ...
Vạn Nhất ánh mắt rơi vào trên ngực Lâu Doanh: “Thật biết chỗ giấu mà.”
Lâu Doanh biết rằng Vạn Nhất đã phản ứng lại rồi, nên đắc ý nói: “Bây giờ anh biết thì đã sao, đúng rồi, mới sáng sớm anh đến đây làm gì?”
Lâu Doanh liếc nhìn bữa sáng trên bàn, vẻ mặt như chợt tỉnh ngộ, cười nói: “Đến đưa bữa sáng tình cảm cho đội trưởng Lãnh, anh sợ tôi cướp mất người đàn ông của anh sao?”
Bạch Phi Minh vốn dĩ đã ngồi xuống uống nước, chứng kiến hai người đấu võ mồm, nghe vậy suýt chút nữa là sặc chết vì những lời của Lâu Doanh.
Bạch Phi Minh ngẩng đầu hỏi: “Hai người trở thành tình địch với nhau từ khi nào vậy?”
Điều này không đúng, một nam một nữ có thể trở thành tình địch của nhau sao?
Bữa sáng thực sự là do Vạn Nhất lúc tới đây tiện đường mang đến.
Đúng lúc này, Lãnh Phùng đẩy cửa bước vào, thấy Lâu Doanh và Bạch Phi Minh đều đã đến, anh ta nói: “Hai người đến đúng giờ quá nhỉ.
Bây giờ đi gặp cục trưởng làm thủ tục với tôi.”
Lâu Doanh càu nhàu: "Ăn cơm nhà nước đúng là rắc rối.”
Nếu không phải là thủ tục này thì là thủ tục kia.
Dài dòng.
Lãnh Phùng đã tiếp xúc với Lâu Doanh nhiều ngày như vậy, nên cũng đã hiểu được một chút tính tình của cô, nên cũng không so đo.
Vạn Nhất lên tiếng: “Lãnh Cục Băng, có đem bữa sáng cho cậu!”
“Cảm ơn!” Lãnh Phùng cầm bữa sáng vừa ăn vừa đi.
Cảnh tượng này rơi vào mắt Lâu Doanh, đó là đang thể hiện tình cảm.
Lãnh Phùng đi phía trước, Lâu Doanh và Bạch Phi Minh theo sau, Vạn Nhất đi đến bên cạnh Lâu Doanh, hai người đi chậm lại.
Vạn Nhất hạ giọng nói: “Nhớ kỹ ba điều mà cô đã hứa với tôi lúc trước.
Bây giờ, tôi yêu cầu cô làm điều đầu tiên là giữ khoảng cách với cục Lãnh Cục Băng.
không được có ý đồ gì với cậu ấy nữa.”
Sau này hai người sẽ phải thường xuyên làm việc với nhau nên Vạn Nhất không yên tâm, nên mới lấy ra con át chủ bài.
Nắm chắc Lâu Doanh trước rồi hẵn tính tiếp.
Lâu Doanh ghét bỏ liếc nhìn Vạn Nhất một cái: “Bụng dạ đầu óc hẹp hòi như đàn bà, biết rồi, anh ta là cong, cho dù tôi có ý đồ gì với anh ta, thì cũng không bẻ thẳng lại được, anh cứ yên tâm đi, Lâu Doanh tôi một lời đã nói là sẽ không bao giờ tút lại.
Nhân tiện, còn hai chuyện kia thì sao?”
Lâu Doanh thực sự rất giữ chữ tín, thông thường người khác không nghĩa khí trước thì cô ấy mới không giữ chữ tín.
Vì Lãnh Phùng, Vạn Nhất lại lấy “ba tấm kim bài miễn tử” đó ra, xem ra thật sự là tình yêu đích thực rồi.
Cô làm gì có suy tính gì với Lãnh Phùng cơ chứ.
Nhưng trong cục này có nhiều anh trai như vậy, cô không có ý đồ gì với Lãnh Phùng, cô vẫn có một nhóm anh trai để trêu chọc nữa mà.
Chỉ cần đừng quá vui là được được.
Người có thể vào cục làm việc, IQ, EQ, thể lực nhất định không tồi, đều là đỉnh cao, tùy tiện chọn một người làm bạn trai cũng đều không tệ.
Làm sao Vạn Nhất có thể biết cái tâm địa gian xảo đó của Lâu Doanh được, anh ta nói: “Hai điều còn lại tạm thời tôi chưa nghĩ ra.
Cô làm chuyện này đàng hoàng trước cho tôi đã.”
“Không có vấn đề gì” Lâu Doanh đồng ý rất thoải mái.
Lúc này, một số đồng nghiệp nam đi tập thể dục buổi sáng quay về, do ra mồ hôi nên ai nấy đều cởi áo, để trần.
Ai nấy thân hình cũng đều siêu đẹp, đường cơ bắp hoàn hảo, vô cùng bắt mắt.
Lâu Doanh nhiệt tình chào hỏi mọi người: “Đại Uy, Tiểu Vinh, Tiểu Cường, mọi người đã quay về rồi à, còn sớm như vậy đã đi tập thể dục rồi sao?”
Khi cô tham gia vào cuộc thi đánh giá, Lâu Doanh đã thiết lập mối quan hệ tốt với hầu hết những người trong cục, thân thiết với họ vô cùng.
Lâu Doanh có tính cách tốt, xinh đẹp, năng lực lại mạnh, ăn ngon, được mọi người quý mến.
Trong cục có rất ít cô gái, huống chi là thoàng chốc đã có hai em gái xinh đẹp và mạnh mẽ đến đây, mọi người có thể không thích, không nâng niu sao?
“Đàn em, chào buổi sáng, đội trưởng chào buổi sáng.”
Mọi người đều rất nhiệt tình chào hỏi Lâu Doanh và Lãnh Phùng.
“Ha ha, cơ thể không