Tô Yên ngồi khoanh chân lên ghế sô pha, giữ một khoảng cách nhất định với Hắc Ưng, mắt nhìn chằm chằm anh ta, như muốn thiêu đốt đối phương: "Nhưng trên đời này lại chỉ có một Lục Cận Phong, đừng hòng ai nghĩ tới việc thay thế anh ấy, ngay cả giả thiết cũng không được, ai cũng có khả năng giết chết Tiểu Duy nhưng anh ấy thì không.
"
Hắc Ưng ngồi xe lăn nghe vậy thì chấn động trong lòng, tay phải anh ta vô thức siết chặt lấy tay vịn xe lăn: "Cô tin anh ta tới vậy sao? Ha, trước đây cô và anh ta còn cãi nhau dữ dội như vậy, cô cũng cho rằng là anh ta, hơn nữa, chính miệng anh ta cũng đã thừa nhận mình hại Tô Duy! "
Đột nhiên đang nói lại ngừng lại, Hắc Ưng chợt nhận ra anh ta đã lỡ miệng.
Quả nhiên Tô Yên giống hệt như con hồ ly gian xảo, cô lập tức trừng mắt nhìn anh ta, vừa nở nụ cười lạnh lùng vừa nói: "Xem ra trên đảo đúng là có gián điệp, hai vợ chồng tôi cãi nhau, anh lại biết rõ như vậy, cũng có bản lĩnh đấy nhỉ, dám nằm vùng tới cả địa bàn của chồng tôi, giỏi đấy, có điều anh muốn vượt mặt Ám Dạ thì cứ ở đó mà mơ đi.
"
Dù gì cũng lỡ miệng rồi, Hắc Ưng cũng không có ý giấu diếm nữa.
Sắc mặt anh ta âm u: "Lục Cận Phong cãi nhau với cô tới mức muốn ly hôn, vậy mà cô còn một lòng hướng về anh ta.
"
"Anh ta dám ly hôn với tôi à.
" Tô Yên lườm Hắc Ưng một cái: "Vừa nhìn là biết anh vẫn còn độc thân chưa kết hôn, vợ chồng sống với nhau, cãi nhau cũng là chuyện thường tình, một lúc rồi sẽ lại làm hòa, kể cả tôi và Lục Cận Phong có động tay động chân với nhau thì chúng tôi cũng sẽ không ly hôn, anh tin không?"
"Lục Cận Phong, anh ta không xứng để cô phải như vậy.
" Tâm trạng Hắc Ưng có hơi kích động: "Một người đàn ông không bảo vệ nổi cô, khiến cô tức giận, cô còn giữ anh ta lại làm gì?"
Câu nói này khiến Tô Yên rơi vào suy tư mất một lúc, cô cẩn thận đánh giá Hắc Ưng ngồi xe lăn kia, hỏi một câu đầy tò mò: "Chúng ta! đã từng quen nhau trước đây à?"
Người ở trước mặt cô đây, bất luận là cách hành sự hay lời nói đều hướng về cô, không làm hại cô ngược lại còn chăm sóc rất tử tế, điểm này khiến Tô Yên vô cùng khó hiểu.
"Không quen.
" Hắc Ưng ngoảnh đi chỗ khác, giọng nói vừa khàn vừa toát lên vẻ lạnh lùng: "Cô Tô, cô ở đây cứ chờ mà nhìn xem tôi vượt mặt Ám Dạ như thế nào.
"
Hắc Ưng nói xong bèn ra hiệu bằng mắt với người bên cạnh, người này lập tức hiểu ý, bèn đẩy xe lăn của anh ta chuẩn bị rời khỏi.
Tô Yên nói: "Tiểu Duy là do anh sai người giết chết.
"
Đây là câu trần thuật, chứ không phải câu hỏi.
Hắc Ưng phủ nhận: "Tôi không phải người giết Tô Duy.
"
"Hắc Ưng, những người trong giới chúng ta gần như đều biết tôi là điểm yếu của Lục Cận Phong, lúc đầu khi anh bắt tôi tới đây, tôi còn tưởng rằng anh muốn lợi dụng tôi để đối phó với anh ấy, nhưng hiện giờ xem ra không phải như vậy, cho dù mục đích anh bắt tôi tới đây là gì thì tôi cũng nhất định không để yên cho kẻ đã giết Tiểu Duy.
"
Hắc Ưng quay lưng lại với Tô Yên, anh ta rơi vào im lặng một hồi, cuối cùng vẫn không nói gì, để người khác đẩy xe mình rời khỏi.
Chưa đi được bao lâu, đàn em của Hắc Ưng đã phát hiện ra cánh tay trái của anh ta đang chảy rất nhiều máu, bèn hô to: "Đại ca, anh lại chảy máu rồi.
"
Hắc Ưng lườm tên đó một cái: "Có gì phải kinh ngạc như vậy, mau đi gọi bác sĩ Sato tới đây.
"
"Vâng.
"
Sato nhanh chóng tới nơi, ông ta là một người đàn ông ngoại quốc khoảng hơn năm mươi tuổi, sau khi kiểm tra sơ qua vết thương của Hắc Ưng, ông ta bèn lắc đầu, lưu loát nói bằng tiếng Trung: "Miệng vết thương đã bị loét, phải xử lý lại, nếu cậu còn muốn giữ mạng mình thì tốt nhất đừng đi lại khắp nơi nữa.
"
Hắc Ưng cố nhịn đau, hỏi: "Mất bao lâu mới hồi phục lại được? Liệu có thể sau một tháng không?"
Sato tỏ ra rất kinh ngạc: "Một tháng ư? Không không không, ít nhất phải mất ba tháng mới có thể lắp giả! "
"Được rồi.
" Hắc Ưng cắt ngang lời Sato, nói: "Xử lý vết thương trước đi.
"
Nói xong, Hắc Ưng lập tức ngất đi vì mất sức.
Đi tới nửa đường, Hắc Ưng mới tỉnh lại được một lát, bèn dặn người bên cạnh: "Chăm sóc tốt cho cô Tô, không được chọc tức cô ấy.
"
Hiện giờ người trong Vương Bài ai ai cũng biết Hắc Ưng rất xem trọng Tô Yên, bọn họ còn đồn đoán chẳng lẽ đại ca của bọn họ đem lòng thích Tô Yên rồi?
Thế chẳng phải sau này Tô Yên sẽ trở thành bà chủ của Vương Bài sao?
Được Hắc Ưng dặn dò như vậy rồi, cho nên lúc Tô Yên buồn chán muốn ra ngoài đi dạo một lát, bọn họ cũng cho cô đi luôn.
Cô cảm thấy khá bất ngờ vì chuyện này.
Vương Bài đã cho sửa chữa lại một vài chỗ trong trụ sở chính của Thiên Lang trước đây, Tô Yên đi tới sân huấn luyện, trong đầu bất giác hiện lên cảnh tượng lần đầu khi cô tới nơi này.
Khi ấy Lâu Doanh cũng ở cạnh cô, còn có Hoàng Nam, Bạch Phi Minh, còn Ngô Diệc Long và Lương Văn Dũng đang lục đục với nhau.
Tô Yên đi dạo một lúc, đột nhiên cô lại bắt gặp người quen, là Lương