La Hiện Đình bị chết đuối, chết ở trụ sở chính của Thiên Lang, dùng ngón chân để nghĩ, cũng sẽ biết có liên quan đến Tô Duy.
Tô Yên và Tô Duy đã lại có quan hệ như vậy, Lục Cận Phong nhất thời cũng đã gặp khó khăn.
Tô Yên liếc Lục Cận Phong, trong lòng cũng bối rối, cô giành nói với Từ Như Phúc trước Lục Cận Phong: “Có thể là...!em trai tôi hại chết em trai anh.”
Tô Duy đã làm những chuyện độc ác điên rồ như vậy không chỉ một lần, cô cũng không thể che đậy thêm được nữa.
Tô Yên cũng rất rõ khi nói ra hậu quả sẽ như thế nào, nó sẽ mang đến tai họa gì cho Tô Duy, nhưng cô cũng không thể vì Tô Duy là em trai của mình mà tiếp tục dung túng cho cậu ta thêm nữa.
Hiện tại vẫn chưa rõ tung tích của Tô Duy, nói không chừng cậu ta sẽ làm ra những khác nữa.
Nếu La Hiện Đình thực sự bị Tô Duy giết chết, thì Tô Duy nên phải chịu trách nhiệm hình sự tương ứng.
Nghe tin La Hiện Đình chết dưới tay em trai Tô Yên, Từ Như Phúc xúc động quá mức: “Em trai của cô đâu? Tại sao cậu ta lại giết chết em trai của tôi? Nếu như cô đã biết rồi thì tại sao lại che đậy, cô Tô, cô như vậy cũng không khác gì kẻ sát nhân.”
Lục Cận Phong đứng bảo vệ trước mặt Tô Yên, giọng nói lạnh lùng: “Xem ra anh Từ chưa từng thấy một sát nhân thực sự.”
“Ý anh là gì?” Từ Như Phúc không hiểu ý tứ sâu xa trong lời nói của Lục Cận Phong.
Lục Cận Phong ôm Tô Yên, nhẹ giọng nói: “Vợ chồng chúng tôi chỉ có thể nói bao nhiêu đó thôi.
Tiếp theo nên làm thế nào, phải làm gì, không liên quan đến vợ chồng chúng tôi.”
Bỏ lại câu nói này, Lục Cận Phong đưa Tô Yên rời đi.
“Đứng lại.”
Từ Như Phúc ra tay ngăn anh lại.
Lục Cận Phong cơ thể nhanh nhẹn, hai người đã động tay với nhau, nhưng sau một vài chiêu, Từ Như Phúc bị buộc phải rút lui.
Lục Cận Phong đã được huấn luyện, vậy Từ Như Phúc làm gì có thể là đối thủ của anh được?
“Thay vì lãng phí thời gian và công sức với vợ chồng chúng tôi, chi bằng anh tiêu hao tinh lực của mình vào việc đi tìm kẻ thù.”
Lục Cận Phong không có tình cảm với Tô Duy, nếu không phải Tô Yên, anh đã tự mình ra tay rồi.
Tô Yên cũng biết rõ giới hạn của Lục Cận Phong, không trực tiếp ra tay với Tô Duy đã là sự khoan dung lớn nhất của anh rồi.
Còn chuyện người khác có tìm Tô Duy để trả thù thì anh không thể quản nổi.
Lục Cận Phong đưa Tô Yên rời đi, Từ Như Phúc cũng không đuổi theo nữa.
Lương Nghi đi tới, nói: “Người anh em, cậu không sao chứ, tại sao cậu lại gây chuyện với Lục Cận Phong ở Đế Đô? Đây không phải đang tự mình chuốc lấy phiền phức sao? Hai người cũng không có thù hận sâu sắc gì.”
Từ Như Phúc lạnh lùng nhíu mày: “Em