Tần Nhã Hân đang theo dõi hai người một cách quang minh chính đại.
Cô ta có chắc đây không phải là đang tìm cái chết không?
Lục Cận Phong giả vờ như không nhìn thấy Tần Nhã Hân, bóp tay Tô Yên: “Em trở về bệnh viện trước, đi cùng với Xa Thành Nghị.
”
“Còn anh thì sao?” Tô Yên nói: “Tần Nhã Hân rất gian xảo, một mình cô ta xuất hiện ở đây có thể là một cái bẫy, tối hôm qua Chu An bị mắc bẫy rồi, nói không chừng thẹn quá hóa giận, hôm nay ra tay với anh thì sao.
”
“Ông xã em còn sợ bọn họ không dám đến đây này.
” Lục Cận Phong cong môi: “Ngoan, nghe lời, em về bệnh viện trước, ở cùng với bọn họ, anh sẽ yên tâm hơn một chút.
”
Tô Yên còn muốn nói gì đó, Lục Cận Phong đã nói: “Yên tâm, tối qua anh đã điều một đám người của Ám Dạ đến đây rồi.
”
Vừa nghe nói Lục Cận Phong không chỉ có một mình, Tô Yên cũng yên tâm hơn.
“Em đợi anh trở về.
”
Lục Cận Phong sờ mặt Tô Yên, cười cười, lên xe rời đi.
Lục Cận Phong vốn định ở thành cổ với Tô Yên vài ngày, sau khi trở về Đế Đô mới trừng trị Tần Nhã Hân, báo thù cho mẹ.
Nhưng nếu đối phương đã không kịp chờ đợi như vậy, vậy thì anh đành đánh nhanh thắng nhanh vậy.
Sau khi lên xe, Lục Cận Phong ấn gọi một số điện thoại: “Đã có kết quả chưa?”
“Đã có rồi, còn một tiếng nữa là tôi đến chỗ anh.
” Lãnh Phùng ở bên kia điện thoại nói: “Tôi đã lấy được giám định cha con của Tần Chấn Lâm và Hứa Nguyên rồi, kết quả chứng minh hai người họ đúng là cha con ruột, hơn nữa thông tin từ cơ sở dữ liệu cho thấy, dấu vân tay của Hứa Nguyên trùng với hồ sơ mà Tần Nhã Hân để lại trong cục trước kia, tôi đã lấy được lệnh bắt giữ rồi.
”
Trước đó tóc bị đánh tráo, kết quả giám định xảy ra sai sót, vì để không đánh rắn động cỏ, Lục Cận Phong và Lãnh Phùng đều không có hành động gì.
Lục Cận Phong dẫn Tô Yên đến thành cổ, một là để Tô Yên giải sầu, hai là để gây rối suy nghĩ của Tần Nhã Hân.
Tần Nhã Hân ở trong bệnh viện lâu như vậy, viện cớ lấy máu có lẽ sẽ để lại dấu vân tay, việc này đều không khó.
Mấy hôm nay, Lãnh Phùng vẫn luôn đợi kết quả, kết quả có rồi, anh ta lập tức đưa người đến thẳng thành cổ bắt người.
“Được, gặp nhau ở nhà hàng Hoa Anh Đào.
” Lục Cận Phong nói: “Ra tay ở ngay đó.
”
“Được.
”
Sau khi cúp điện thoại, Lục Cận Phong phát hiện Tần Nhã Hân thật sự đi theo mình, với sự quan tâm của Chu An đối với Tần Nhã Hân, chắc sẽ không có khả năng anh ta để cô ta một mình ra đây.
Lục Cận Phong lại lập tức gọi điện thoại: “Hạ Huy, loại bỏ cái đuôi phía sau đi.
”
Sau khi Hạ Vũ trông giữ mà lại để mất dấu Tần Nhã Hân, gã bị phạt đến Châu Phi, Hạ Huy dẫn theo vài người cũng đã đến thành cổ, âm thầm phụ trách sự an toàn của mọi người.
ngôn tình sủng
Lục Cận Phong đoán không sai, Chu An đúng là đã phái hai người âm thầm đi theo Tần Nhã Hân, cũng là để bảo vệ.
Tần Nhã Hân gai mắt với Chu An, vì vậy Chu An không để Tần Nhã Hân biết, anh ta phái người âm thầm bảo vệ cô ta.
Hạ Huy rất nhanh đã tìm ra người âm thầm bảo vệ Tần Nhã Hân, ở ngay ngã tư, Hạ Huy lái xe ra khỏi đầu đường, trực tiếp ép chiếc xe của hai người đang âm thầm đi theo bảo vệ Tần Nhã Hân dừng lại.
“Lái xe kiểu gì vậy, có biết lái không đấy.
”
Hạ Huy cười híp mắt: “Thật ngại quá, phanh xe không ăn, yên tâm, xe của hai người, tôi nhất định sẽ đền, tiền thuốc men của hai người, tôi cũng sẽ trả.
”
Chiếc xe bị đụng không nghiêm trọng lắm, hai người đó thấy mất dấu Tần Nhã Hân, trong lòng gấp gáp, cũng không muốn dây dưa với Hạ Huy nữa.
“Bỏ đi bỏ đi.
”
Hai người đó khởi động xe chuẩn bị đuổi theo Tần Nhã Hân.
Hạ Huy lập tức ra hiệu cho người của mình, cười nói: “Sao có thể bỏ đi được, nhất định phải đến bệnh viện kiểm tra, nếu không lương tâm của tôi sẽ không yên.
”
Hạ Huy vốn dĩ không cho hai người kia cơ hội, trực tiếp kéo họ lên xe đi.
…
Tần Nhã Hân không hề biết phía sau đã xảy ra chuyện gì, hôm nay cô ta lén chạy ra ngoài, chỉ là muốn nhìn Lục Cận Phong một chút.
Lúc đầu Tần Nhã Hân không định đi theo gần như vậy, khi thấy Lục Cận Phong chỉ còn lại một mình, cô ta mới đi theo mãi.
Lục Cận Phong là người đàn ông mà Tần Nhã Hân có nằm mơ cũng muốn có, từ khi cô ta mới chớm biết yêu, cả trái tim đã luôn treo lên người Lục Cận Phong.
Từ năm mười sáu tuổi đến hai mươi sáu tuổi, trong suốt mười năm, cô ta đã mến mộ anh ròng rã mười năm.
Lúc cô ta đi du học đã luôn mong chờ mau chóng