Sau hôn lễ, Doãn Tư Hàn và Kha Hằng chính thức dọn tới biệt thự của Doãn Tư Hàn.
Gọi là chuyển nhà, nhưng thực tế thì cũng không có gì to tát.
Đồ đạc chung cư có, ở biệt thự cũng có, thậm chí còn nhiều thứ tiện nghi hơn.
Bọn họ căn bản không cần thuê đơn vị vận chuyển.
Doãn phu nhân rất chu đáo, sai người sắm sửa rất nhiều cho vợ chồng họ.
Kha Hằng chỉ cần mang người tới ở là được.
Biệt thự rất rộng, có cả một vườn hoa lớn trước sân.
Hiện tại đang là mùa xuân, trong vườn trồng rất nhiều hoa hồng.
Phòng ngủ chính ở lầu hai, người giúp việc đã mang vali đồ của Kha Hằng lên trước.
Cô cùng Doãn Tư Hàn vào thang máy đi lên lầu ba.
Lầu ba có phòng khách nhỏ ở giữa, phòng ngủ chính, lại có vài phòng ngủ cho khách, các phòng giải trí rồi phòng tập gym đầy đủ cả.
Sau khi biết tin Kha Hằng mang thai, Doãn Tư Hàn đã cho người sửa sang, hiện tại có thêm phòng cho em bé.
Hai người ra khỏi thang máy, Doãn Tư Hàn đưa cô đi tham quan phòng ngủ chính.
"Đây sẽ là nhà mới của bé con."
Cô ngắm nghía gian phòng, toàn bộ tường được sơn màu hồng phấn, nội thất cùng các đồ dùng tất cả đều dành cho bé gái.
Kha Hằng có chút buồn cười.
"Sao toàn đồ con gái thế này? Nhỡ sinh con trai thì sao?"
Doãn Tư Hàn không do dự đáp: "Thì xây lại một phòng ở bên cạnh cho nó, chúng ta tiếp tục sinh con gái."
"..." Cô nhìn anh, anh nghĩ tôi lại sinh con nữa cho anh hả?
Anh đưa tay xoa bụng cô.
"Trong bụng em có thể đang có hai bảo bối, tỉ lệ có con gái càng lớn hơn."
"Anh đây là...cuồng con gái?" Cô không khỏi nghi ngờ.
Doãn Tư Hàn cũng thẳng thắn thừa nhận.
"Anh thích con gái hơn." Nhà họ Doãn toàn con trai, chẳng có mống con gái nào.
Anh kéo cô vào lòng.
"Sinh cho anh một áo bông nhé."
Kha Hằng lườm anh.
"Nếu là con trai thì anh sẽ không thương nó hả?" Nó còn có thể là người kế nghiệp anh.
"Nam nhân thì tự đi tìm vợ nó mà thương, anh đâu rảnh."
Kha Hằng từ chối cho ý kiến.
"Này, buông ra được chưa?"
"Ôm chào mừng, chào mừng em về nhà mới của chúng ta." Anh siết chặt vòng tay ôm cô.
Nghe vậy, Kha Hằng cũng nâng tay ôm eo anh.
"Ồ, cảm ơn."
Doãn Tư Hàn buông cô ra, sau đó lại ôm lại một lần nữa.
Kha Hằng: "?"
"Ôm chào mừng bé con, không thể để chúng nó ghen tị với em."
"..." Cô đẩy anh ra.
Xong, Doãn Tư Hàn rất biết lợi dụng, anh lại giang tay ôm cô.
Kha Hằng không nhịn được nữa.
"Ban ngày ban mặt anh làm gì vậy?"
"Có tới hai bé con, anh phải ôm 2 cái chứ."
"..." Con ong thối!
Doãn Tư Hàn ôm một lúc mới chịu buông cô ra.
"Đi ăn cơm thôi."
—————
Biệt thự mới xa công ty hơn so với chung cư XO.
Kha Hằng phải dậy sớm hơn nửa tiếng so với trước đây, nhưng cô có thể chịu đựng được.
Dạo gần đây cô cô đã tự điều chỉnh bản thân học cách ăn sáng trước khi đi làm.
Sáng thức giấc, Kha Hằng xuống lầu.
Cô vào phòng bếp, thấy Doãn Tư Hàn vẫn ngồi trên bàn ăn.
"Anh chưa đi làm hả?"
Anh nhấp một ngụm cafe.
"Hôm nay anh đi công tác."
Cô gật đầu tỏ vẻ đã biết, ngồi xuống ghế đối diện anh, bắt đầu dùng bữa sáng.
Hôm nay có trứng trà cùng sữa.
Kha Hằng bê cốc sữa uống vài hớp, lúc định cầm quả trứng trà lên thì Doãn Tư Hàn kéo chiếc đĩa trước mặt cô sang phía anh.
Anh lấy khăn ướt lau tay, sau đó lột vỏ trứng cho cô.
Kha Hằng theo dõi động tác của anh.
Tay anh thon dài, các khớp ngón tay mảnh khảnh hiện rõ đường gân.
Cô tự nhận mình là tay khống, nhìn chằm chằm tay anh đang từ từ lột vỏ trứng, thầm cảm thán, người đẹp, làm gì cũng đẹp.
Anh bóc 2 quả trứng, sau đó đưa cho cô.
"Anh đi New York 1 tuần, là bàn công việc với anh trai em.
Ở nhà nếu cần gì thì em nói với dì Lý.
Mỗi ngày anh sẽ gọi điện cho em."
Cô gật gù.
"Bọn anh định hợp tác à? Dự án ấy ở bên Mỹ sao?"
Doãn Tư Hàn vừa lau tay vừa nói.
"Ừ, thu mua một công ty nước ngoài." Kha Hoành Dật chủ yếu đầu tư bên nước ngoài.
Kha Hằng không hỏi thêm nữa, cô tiếp tục ăn trứng.
Đợi Kha Hằng ăn sáng xong, hai người cùng ra khỏi nhà.
Tài xế đã đợi sẵn trong sân.
Anh mở cửa xe cho cô.
"Hôm nay đưa em đi làm."
Kha Hằng ngạc nhiên.
"Anh không ra sân bay luôn sao?"
Doãn Tư Hàn nhìn đồng hồ.
"Vẫn còn thời gian."
Kha Hằng không từ chối anh.
Dù sao anh cũng không vào công ty, sẽ không ai nhìn thấy bọn họ đi chung.
Cô ngoan ngoãn ngồi lên xe.
Trên đường tới công ty, Doãn Tư Hàn không nói chuyện với cô.
Anh lật tài liệu làm việc.
Kha Hằng bên cạnh cũng cầm điện thoại nghịch.
Cô nhắn tin cho Tô Bạch Lan.
Trăng sáng trên trời đêm: [Lan Lan, tối nay cậu có rảnh không? Chúng ta đi ăn nhé.]
Đã lâu rồi hai bọn họ chưa đi ăn riêng.
Tô Bạch Lan bận hẹn hò cùng Doãn Tư Vũ, mà Kha Hằng sau khi tan làm cũng về ăn cơm tối với Doãn Tư Hàn.
Đồ ăn ngoài không tốt cho em bé, bản thân Kha Hằng cũng không thích ăn cơm bên ngoài, cô thích bữa cơm gia đình hơn.
Vì vậy dù không có Doãn Tư Hàn, cô cũng một mình dùng bữa ở nhà.
Mà Doãn Tư Hàn cũng vậy.
Chỉ cần anh không đi công tác, sẽ đều về ăn cơm với cô.
Tô Bạch Lan nhanh chóng hồi âm.
Lan Lan đại nhân: [OK! Mình sẽ qua đón cậu, chúng ta đi ăn lẩu.]
Trăng sáng trên trời đêm: [Được luôn!] Lâu lắm rồi cô vẫn chưa được ăn lẩu, hình như từ khi biết tin mình có thai.
Xử lý xong văn kiện, Doãn Tư Hàn gấp tài liệu, nhìn Kha Hằng.
"Đợi anh đi công tác về, sẽ đưa em đi khám." Lúc ấy thai đã được 10 tuần.
Kha Hằng gật đầu, lần tới tái khám sẽ biết được liệu cô có mang thai đôi hay không.
Cô nhìn đường, thấy xe bọn họ đang trên con phố cách công ty không xa, liền nói.
"Tôi xuống ở đây thôi." Hôm nay hai người đi xe của anh, nếu đến công ty sẽ bị nhìn thấy mất.
Doãn Tư Hàn hiểu ý của cô, cũng không ngăn cản.
Anh gọi điện cho vệ sĩ trên xe phía sau, điều 1 người xuống, đi theo bảo vệ cô.
Kha Hằng tự đi bộ tới chỗ làm.
Đợi cô tới sảnh lớn trước cửa tập đoàn, vệ sĩ gọi điện báo cáo cho Doãn Tư Hàn.
Lúc này, xe của anh vẫn đang đỗ ở chỗ cũ.
Anh gật đầu với tài xế: "Đi thôi."
Xe Bentley phóng thẳng một đường tới sân bay với vận tốc nhanh chóng mặt.
—————
Phòng thu mua mới sáng sớm đã nhộn nhịp.
Lúc Kha Hằng tới, mấy chị đồng nghiệp đang gặm táo.
"Trăng nhỏ, mau tới ăn táo." Tô Tố vẫy tay gọi cô.
Kha Hằng đặt túi xách xuống bàn, đi tới chỗ bàn trà.
"Táo ở đâu vậy?"
Một cô đồng nghiệp nhai táo rột rột, lúng búng nói.
"Là Tiết Chi Văn mua đó.
Cô nàng hẹn hò rồi."
Kha Hằng có chút bất ngờ.
"Ồ, vậy sao?"
Tiết Chi Văn mở cửa văn phòng đi vào, tay cô ấy cầm một túi kẹo hạnh phúc.
"Anh ấy cũng muốn đưa kẹo cho mọi người." Cô phát cho mỗi người mấy viên kẹo.
Biết Kha Hằng thích đào, Tiết Chi Văn còn đặc biệt chọn mấy chiếc kẹo dẻo đào đặt vào tay cô.
Tô Tố đoán.
"Là người trong công ty chúng ta đúng không?"
Tiết Chi Văn lắc đầu, cười ngọt ngào.
"Là nhân viên của Danh Thần, làm việc ở tầng 8."
"Hai người quen nhau