Tôi đưa tay ra nhẹ nhàng ôm lấy eo cô, cô ấy ban đầu có chút sửng sốt rồi sau đó lại cúi đầu thẹn thùng, tiếp tục lau cái bàn, giống như tôi không tồn tại.
Tôi liền dùng sức một chút, ôm trọn người cô vào lòng ngực tôi.
Nhưng mà, cô ấy không nói gì cả mà đỏ mặt lên.
Tôi nhẹ nhàng hôn lên môi cô ấy, một dòng nước xiết nhanh chóng chảy trong tim tôi, tôi có thể cảm giác được tim cô ấy đập mạnh, của tôi cũng không phải là không có.Đúng lúc này, tiếng điện thoại vang lên một cách không đúng lúc.
Có đôi khi, cuộc sống chính là một bộ phim truyền hình và cái loại tình tiết phim cổ điển này đã được tôi diễn ở đây.
Tốt rồi, lần này tôi và Ôn Thư nhìn nhau có chút ngượng ngùng.Là cảnh sát Hà gọi đến, trước tiên anh ta chúc mừng tôi bình phục xuất viện, sau đó hẹn tôi 3 giờ chiều đến cục cảnh sát đến hỗ trợ họ điều tra một số việc.
Mọi thứ đều nằm trong dự liệu.
Tôi rất muốn biết là Lý Tiểu Lộ B sử dụng nhân đạo hay ma đạo mà có thể khiến bệnh viện với cục cảnh sát nghe lời như vậy.
Nếu anh ta dùng chính là nhân đạo, một chút cũng không phục anh ta; nếu dùng chính là ma đạo, tôi rất muốn phỏng vấn anh ta một chút vì sao không sử dụng ma đạo để thuyết phục cảnh sát rồi lấy album tem.
Xem ra, có một số việc anh ta không làm được.Ôn Thư tình nguyện ở nhà, tiếp tục dọn dẹp vệ sinh, tiện thể giúp tôi giữ nhà.
Ba giờ chiều, một mình tôi đi đến cục cảnh sát.
Đây còn là lần đầu tiên tôi đến trước của cục cảnh sát, ngay cả báo tạm trú tôi cũng không đến nơi này, hôm nay xem như là mở rộng tầm mắt.
Hóa ra cục cảnh sát không khác mấy tòa nhà văn phòng chính phủ bình thường, chỉ khác là ở cổng treo một tấm biển nổi bật để người khác vừa nhìn là biết đó là cục cảnh sát.
Chỉ là một cái nơi bình thường như vậy sao có thể làm khó tên kia được chứ?Phòng của cảnh sát Hà ở lầu ba, tôi leo hai bậc cầu thang và lần lượt tìm số phòng theo số phòng mà anh ta nói và thấy đó là phòng trên cùng.
Tôi đi tới cửa, cửa