Chết thật mấy cô ơi :))) Tui nghe nhạc quên luôn up chap :))
Xin thứ lỗi, huhuhu, mi an hê :(((
------------------------------------------------------------------------
"Cơ thể khỏe thật sao,hay em gọi cho con bé,dời qua ngày mai được không?"
Taehyung nhíu nhẹ mày lo lắng,anh đưa tay vén sợi tóc bị rơi xuống trán cho JungKook.
"Em không sao,cơ thể sáng nay đã khỏe hẳn rồi." JungKook hơi đỏ mặt mỉm cười,nhẹ lắc đầu.Anh lo lắng cũng đúng.
Bởi vì hai ngày trước,sau cái đêm cuồng nhiệt kia cậu ngủ li bì cả ngày trời vì lao lực và sốt nhẹ.Tuy không đến mức ba ngày không thể xuống giường nhưng cậu cũng phải nằm ì trên giường gần hai ngày không chỉ do sốt nhẹ mà ngay cả thắt lưng đau nhức như muốn gãy,hai bên eo bị bầm tím bởi dấu tay của anh,tay chân bủn rủn không còn sức lực để đứng chứ nói chi là đi lại,cúc cúc tuy không bị thương nhưng cũng sưng đỏ,đau rát vì sử dụng quá độ.Ngay cả tiểu Kookie thấy xót xót vì miệt mài đến cạn kiệt.
Có khi cậu nghĩ lúc đó cậu mà không ngất đi anh chắc chắn sẽ làm cậu đến mức ba ngày không thể xuống giường.Nam nhân của cậu sức phá hoại thật sự rất kinh khủng,sau này không nên để anh nghẹn lâu như vậy nữa.Khắp cơ thể cậu toàn là dấu răng và hôn ngân do anh tạo ra,đến sáng nay cậu mới dám nhìn vào gương.
Kim tổng thì không thể tiếp tục rời cương vị công tác,công việc của mình,hơn nữa lo sợ bà xã bảo bối ở nhà khi không có anh khiến anh rất không an tâm,mặc dù sẽ có người giúp việc đến dọn dẹp,chăm sóc hai bé mèo.Thêm chấn thương ở chân cậu đang trong thời gian hồi phục tốt nhất,lỡ mà bị té cầu thang thì sao.Nên Kim tổng quyết định gói bà xã bảo bối lại,ôm đến công ty luôn,để có thể vừa làm việc,vừa tiện chăm lo cho cậu.Dù sao Kim tổng cũng là cổ đông góp vốn rất nhiều cho việc Jeon mỹ nhân nằm bẹp trên giường lần này nên anh có trách nhiệm rất lớn.Kim tổng đúng là tấm gương điển hình của mẫu người đàn ông lấy việc công làm việc riêng.
"Nhưng anh vẫn lo,hay để anh gọi nói con bé dời qua ngày mai." Taehyung vừa nói vừa lấy điện thoại trong túi quần ra.
"Đừng.Tối qua em nghe giọng JunHa biết em ấy rất háo hức đi.Em đã hứa rồi,anh đừng làm JunHa mất vui.Với lại ngày mai em phải theo anh về gặp ông bà ngoại anh,buổi tối thì có hẹn với mọi người,ngày mai có rất nhiều việc để làm,không có thời gian đâu." JungKook nhanh chóng giữ tay Taehyung lại.
Chiều hôm qua khi cậu có thể xuống giường được thì buổi tối JunHa gọi điện đến.Cô háo hức,hưng phấn nhắc lời hẹn đi mua dụng cụ học tập với JungKook đã hứa và muốn sáng hôm sau đi liền.Không thể nói chuyện bị Taehyung ăn đến thể thảm,cậu cũng không quen nói dối viện lý do từ chối,cũng không thể nói cậu không khỏe trong người được,sẽ khiến mọi người lo lắng.Hơn nữa nghe giọng nói lảnh lót,đầy mong chờ của em gái đáng yêu này JungKook liền mềm lòng,vui vẻ đồng ý với cô.
"Ông bà ngoại chúng ta." Taehyung bất mãn sửa lời.
"Ừm em sai,là ông bà ngoại chúng ta.Được rồi ông xã,em đã khỏe rồi không vấn đề gì đâu,đừng lo lắng nữa.Anh đã nhăn mặt từ tối hôm qua đến giờ rồi,nhăn mặt nhiều sẽ ảnh hưởng đến vẻ đẹp trai chết người của anh đó,có biết không." Cậu đưa tay nhéo gương mặt bí xị như khổ qua từ tối qua đến giờ của Taehyung,dỗ dành anh.Thật ra cậu cũng dỗ suốt từ tối hôm qua tới giờ rồi.
"Nghịch ngợm,thua em rồi đó.Cái miệng nhỏ càng lúc càng ngọt,phải thưởng mới được." Taehyung bật cười,anh cúi đầu xuống hôn lên miệng nhỏ.
Điện thoại trong túi quần JungKook rung lên báo tin nhắn đến,cậu lấy điện thoại ra.Là tin nhắn của JunHa cô nương.
"JunHa sắp đến rồi.10 phút nữa là có mặt ở cửa công ty." JungKook vừa nhắn trả lời vừa nói với Taehyung.Lúc này cả hai đang ở công ty của Taehyung nên JunHa mới nhắn tin nói đến đây đón cậu.
"Hôm nay trời sẽ mưa nên không được ra ngoài lung tung nghe chưa,buổi trưa không có anh không cho phép ăn ít,phải nhớ uống nhiều nước,không được ham vui mà đi lại quá nhiều.Mua đồ nhiều cứ đưa cho TaeYang và JunHanie xách,không được e ngại mà ôm đồ.Có bị nóng cũng không cho cởi áo khoác ra.Mệt mỏi thì gọi điện cho anh liền.Thiệt là để em đi với hai đứa nó anh không yên tâm chút nào,có tỉ mỉ lo cho em không..." Taehyung liên miên,nhắc đi nhắc lại với JungKook vừa lấy áo khoác mặc vào cho cậu.
Anh thật sự không rời công ty được,công việc ứ đọng với tốc độ làm việc của anh hai ngày qua đã vơi bớt,tuy vậy hôm nay anh vẫn phải giải quyết cho xong phần còn lại,vừa lúc TaeYang em trai anh hôm nay rảnh rỗi nên xung phong làm tài xế kiêm bảo vệ cho bà xã bảo bối và em họ thân yêu của anh.Cái thằng không đáng tin đó không biết có nhờ vả được gì không.JunHa cuồng mua sắm thì anh không nói,thằng em anh là con trai cũng cuồng mua sắm nốt nên khi nghe tin liền hăng hái xung phong đi làm bảo kê.Thế nào hai đứa cũng bắt cóc bà xã của anh đến chiều,thật lo quá đi.
JungKook cong cong ánh mắt nghe anh cằn nhằn."Em đã biết." Cậu nhu thuận gật đầu.
Tuy anh bảo bọc từng ly từng tí một,có khi hơi quá một chút,cậu cũng không thấy phiền hay có tinh thần tự ái em là người lớn tự biết lo cho mình gì gì đó.Cậu vui vẻ hưởng thụ yêu thương ấm áp này của anh,có người yêu