Let Me Love You - Vkook

Chương 61


trước sau


 ಥ﹏ಥ Uhuhu, mấy cô ơi, chỗ tui mưa lớn quá nên cúp điện ಥ﹏ಥ Vừa có điện phát tui up chap cho mấy cô luôn nè :"> Chòi mà, cái gì mà gào tui dữ vậy :")) Có phải tui muốn thế đâu ಥ﹏ಥ Thôi, tem dành chap sau nha, vote + cmt nhiều vô nha ಥ‿ಥ Up muộn quá nhỉ :"< Mà hôm nay thính hai chẻ nhiều ghê trời :">> Một rổ hà :>
---------------------------------------------------------------------------------

"Hi.Mọi người chờ tụi em lâu chưa."

TaeYang vừa bước xuống xe đã mỉm cười,vẫy tay với nhóm người đang đứng chờ bọn họ trên lề đường.

Đang đứng chờ bọn họ là bác sĩ Ji MinGyu,vợ anh bác sĩ Han Hyeon,Roy,KiBun và Park BoGum.

"Tụi anh cũng mới tới à." Bác sĩ Ji cười nói,ôm TaeYang đang giơ tay muốn ôm anh.

"YangYang đồng chí,lâu quá mới gặp nha.Cậu không chơi đẹp gì cả,dạo này toàn đi mảnh một mình." Roy cười tươi rói đi tới bá vai TaeYang.

"Chứ không phải tại anh có vợ quên bạn à.KiBunie,lâu quá mới gặp cậu." TaeYang hừ hừ nhanh chóng đá cho Roy một phát.Hứ lúc trước đi đâu cũng có anh em,bây giờ có vợ là suốt ngày ôm đít vợ,y như hai lão anh.Anh quay sang bắt tay với KiBun.

"Hắc hắc.YangYang à,sau này cậu có vợ sẽ biết cảm giác sung sướng của tui mà." Roy làm vẻ mặt khoe khoang với anh em tốt của mình.


"Sao hôm nay em rảnh rỗi đi với tụi này vậy.Không kiếm em minh tinh nào ôm ấp sao."Park BoGum cũng lên tiếng trêu ghẹo.

"Em nhớ anh BoGumie à nha,tối nay người ta dành cho BoGumie à." TaeYang cười đến phong tình vạn chủng với Park BoGum,đẩy Roy ra,bộ dáng không xương tựa lên người Park BoGum.Còn những cô giá đứng khu vực quanh đó điêu đứng vì nụ cười của TaeYang.

"Lăn đi cho anh.Thấy em là muốn nổi da gà rồi." Park BoGum nhanh chóng gõ một cái mạnh lên đầu đứa em anh xem như em trai ruột này.Nam nhi thân cao hơn 1m8 õng õng ẹo ẹo.Đúng là anh em cột chèo của tên Roy kia.

"Em méc tiểu JunHa cho xem.Anh dám đánh em."TaeYang mếu máo.

"Anh méc em làm gì,đáng đánh." JunHa đi đến vô tình đạp vô chân TaeYang một phát.Sau đó cô cười vui vẻ,chào hỏi với mọi người rồi nhanh chân đi đến bên cạnh Park BoGum.

"Anh BoGum.Dạo này em cao hơn rồi đó." JunHa cười tươi với anh.

"Ừ.Ráng siêng năng một chút nữa." Park BoGum cười cưng chiều,vươn tay xoa đầu JunHa.

"Chị Hyeonie.Dạo này hai người đó hình như có chút tiến triển hả." TaeYang thấy vậy thì ngả sang Han Hyeon,giọng điệu bà tám hỏi nhỏ.

"Chị thương cho JunHanie khi có đứa anh họ như em.Chuyện của em mình cũng không biết à,Taehyungie cũng không kể cho em nghe." Han mỹ nữ liếc mắt xem thường.

"Hắc hắc.Mỹ nữ vạn người mê à,chị cũng biết em bận trăm công ngàn việc mà.Có gì vui chị kể em nghe đi còn anh ba em thì khỏi nói đi.Theo đít vợ suốt có thời gian tám chuyện với em đâu." TaeYang cười nịnh nọt.

"Sau vụ té ở quán Bar lần trước.BoGumie đã xin sư phụ chị cho phép theo đuổi JunHa.Tất nhiên là sư phụ chị không cho rồi,sau đó cậu ta nhờ sư mẫu nói giúp cho một phen.Sau đó là chịu một trận hành xác thừa sống thiếu chết từ sư phụ mới được cho phép đó." Phụ nữ nào mà không thích nghe khen mình là mỹ nữ.Thế là Han mỹ nữ túm vai TaeYang nhanh chóng nói nhỏ.

"Dễ vậy sao.Theo tính cách của chú ba nhà em phải cắm vài cây dao mổ trên người anh ấy,cắt đứt gân tay gân chân,làm anh ấy nằm bệnh viện cả tháng trời mới cho phép theo đuổi JunHa bảo bối chứ." TaeYang kinh ngạc.Chú ba mặt liệt nhà anh không những thê nô còn bệnh cuồng con gái nữa chứ.

"Là do sư mẫu trấn áp sư phụ đó.Con rể sư mẫu nhìn trúng tất nhiên không cho sư phụ làm khó rồi,nhưng cũng không dễ đâu.Sư phụ nói chỉ khi JunHa thật lòng gật đầu mới cho phép qua lại với con bé không thì không được ép buộc con bé." Bác sĩ Han kể tiếp.

"Tuy cái này hơi khó nhưng em thấy có chút tiển triển nha." TaeYang gật gù quan sát Park BoGum đang sủng nịch nhìn em gái họ của anh đang ngây thơ kể chuyện.Con bé này chuyện người khác thì lanh lắm,chứ chuyện của bản thân thì hơi bị ngu ngu một chút.

"BoGum dạo này dẫn JunHa đi học bơi,nói là để tăng chiều cao.Con bé thích lắm." Bác sĩ Han bát quái.

"Đậu xanh.Cái gì mà cao với không cao.Rõ ràng là đang lợi dụng sờ mó em gái em." TaeYang nghe xong muốn nổi đóa.Mấy chiêu này anh thường xuyên sử dụng,còn không hiểu rõ sao.Park BoGum được lắm,bề ngoài là yêu nghiệt mặt lạnh,bên trong thối lắm.


"Em thôi đi.Em nghĩ ai cũng như em à,dùng mấy chiêu trò này để lừa phỉnh các cô nàng ngực bự.BoGum là thật tâm thương yêu tiểu Thiên,muốn gia tăng tình cảm với con bé thôi.Hơn nữa cậu ta không sợ sư phụ sơ ý cắt mấy ngón tay cậu ấy thì cứ dở trò." Bác sĩ Han gõ một cái lên đầu TaeYang.

"Được rồi bà xã.Taehyungie và Kookie đến kìa." Bác sĩ Ji nén cười nhìn vợ với TaeYang hăng say tám chuyện người khác.Thấy Taehyung đang đỡ JungKook chậm rãi đi tới anh khều vai vợ.

"Chào mọi người." Taehyung đang đỡ JungKook đi tới thì lên tiếng chào bọn họ.Theo sau là Jimin.

"Em chào anh chị." JungKook cười ôn hoà.

Sau khi ăn tối với ông bà ngoại Hwan,tạm biệt ông bà.Taehyung lái xe chở JungKook và Jimin chạy theo xe của cha mẹ Kim về nhà lớn.Họ để xe ở lại nhà lớn,lần này là vị tài xế trẻ lái chiếc Roll Royce 7 chỗ chở cả nhóm người bọn họ đi tới Bar Sky,quán Bar

lớn nhất,sôi động nhất thành phố phồn hoa,hiện tại này.Một trong những tài sản thuộc chuỗi khách sạn,khu giải trí nổi tiếng thành phố của Jung tổng ,HoSeok .

"Tiểu mỹ nhân,nhớ em quá đi."Bác sĩ Han hất bay TaeYang,mừng rỡ bước nhanh về phía JungKook với ý định muốn ôm chầm lấy cậu.

Taehyung xoay người lập tức chắn lại.

"Tránh ra cho tớ,tớ không có sở thích đặc biệt với cậu.Tớ muốn ôm tiểu mỹ nhân của tớ." Han Hyeon chống nạnh,hung dữ nói với Taehyung đang chắn trước mặt cô.

"Vợ nhà tôi từ khi nào thành mỹ nhân của cậu vậy." Taehyung khoanh tay,nhướn mày.

"Hyeonie à.Cậu đừng giành với tên đó.Hứ dựa hơi Kookie mà tỏ vẻ ta đây,suốt ngày mở miệng vợ của tôi,bảo bối nhà tôi." Park BoGum chen chân đâm chọt.

"BoGumie à.Ít ra tôi còn có vợ để khoe mẽ.Còn cậu có chưa vậy?Ghen tỵ à." Taehyung hất cằm khiêu khích.

"Ai thèm ghen với cậu.Cái đồ thê nô." Park BoGum trừng mắt.

"Đúng.Thê nô." Han Hyeon hùa theo.Ba người nhanh chóng chia hai phe đấu võ mồm.Roy,KiBun,TaeYang và JunHa đứng ngoài xem vui.

Ji MinGyu cười lắc đầu với ba người bạn thân từ thời bọc tã với nhau này.Gặp mặt không nháo nhặng xị lên là không được.Anh đi vòng ra sau họ,đỡ JungKook,hỏi thăm sức khỏe cậu thì thấy bên cạnh cậu còn có một người khác.Là một cậu nhóc thân hình nhỏ nhắn,khuôn mặt thanh tú,cặp mắt to tròn rụt rè nhìn bọn họ.Bác sĩ Ji nhíu mày nhìn cậu nhóc đang đứng sát,tay nắm chặt vạt áo JungKook.Cậu nhóc này nhìn bề ngoài cao tầm 1m60,khuôn mặt chỉ mới 14,15 tuổi,tại sao lại theo đến nơi ăn chơi này.Rất dễ sa đọa.

"Kookie.Đây là." Bác sĩ Ji hỏi JungKook.

"À.Em giới thiệu với anh.Đây là Jimin,em họ bên ngoại của Taehyung,Jiminie,đây là anh Ji MinGyu." JungKook nhẹ giọng nói,đưa tay xoa đầu Jimin.


"Em...em chào anh." Jimin cười ngại ngùng chào bác sĩ Ji.

"Ừ.Rất vui được gặp em." Bác sĩ Ji cười ôn hòa với Jimin.Vốn là một người tính cách nghiêm túc,anh vẫn không đồng ý với việc dẫn theo trẻ chưa đủ tuổi vị thành niên đến nơi xa hoa này.

"Tại sao tụi em dắt cậu nhóc đến đây.Như vậy không tốt cho sự phát triển của cậu nhóc." Bác sĩ Ji nhỏ giọng nói với JungKook.

"Là sao ạ?" JungKook khó hiểu hỏi.

"Cậu nhóc chưa đủ tuổi trưởng thành.Tụi em dắt đến môi trường ăn chơi này không tốt đâu." Bác sĩ Ji nhíu mày nói.

"A...không có đâu anh.Jiminie đã 18 rồi." JungKook hiểu ra vấn đề thì lập tức nói.Cậu đau lòng xoa đầu Jimin,nếu Taehyung không kể trước chắc chắn lúc mới gặp mặt cậu cũng sẽ nghĩ Jiminie chưa 18 tuổi đâu.

Bác sĩ Ji vẫn nhíu mày nhìn Jimin.Nếu đã 18 tuổi mà bề ngoài cậu nhóc này mới 14,15 tuổi,chỉ có trường hợp chậm phát dục do tình huống đặc biệt.Nhưng anh nhớ không lầm bên ngoại Taehyung là gia tộc giàu có hơn trăm năm,tại sao lại có trường hợp này.Tuy lúc này trời đã tối nhưng nhờ ánh đèn anh vẫn thấy được Jimin bề ngoài nhỏ nhắn,da dẻ vẫn nhẵn mịn trơn bóng,khuôn mặt hiện rõ nét ngây thơ,trẻ con.Lúc nãy nghe Jimin chào,anh nghe được giọng nói cậu ta còn trong trẻo không bị vỡ giọng.

Jimin nghe loáng thoáng nội dung họ nói chuyện thì có chút xấu hổ mà cúi đầu.Cậu biết bản thân cậu nhìn nhỏ con hơn bạn cùng trang lứa rất nhiều nên hay bị mọi người lầm tưởng.

"Jiminie em thấy nơi này thế nào?" JungKook thấy vậy thì dời sự chú ý của cậu.Bác sĩ Ji nhận thấy mình phản ứng nghề nghiệp hơi quá đáng vội cười,nhẹ giọng nói chuyện với Jimin.

"Đi chúng ta vô trong đi.Jiminie lần đầu đến đây có chút không quen phải không?Anh dẫn tụi em vô trong."

"Em..." Jimin không biết nói gì.

"Đi thôi.mọi người đang nhìn chúng ta." Taehyung không kết thúc cãi vã với hai người kia từ lúc nào.Đi tới ôn hòa xoa đầu Jimin.

Cả nhóm bọn họ cùng nhau đi vào quán Bar mà không cần phải xếp hàng như những người khác.Khi thấy thẻ kim cương của họ nhân viên nhanh chóng bước tới,niềm nở dẫn họ vào cửa rồi tới lối lên khu vực Vip của họ trong ánh mắt hâm mộ lẫn ghen tỵ của những vị khách khác.Lúc tới chân cầu thang,tay Taehyung nhịn không được có chút run.Anh lấy cặp nạng của JungKook nhờ Jimin cầm hộ rồi bế cậu lên,ôm thật chặt vào lòng,cẩn thận đi lên từng bước.Cậu bị anh ôm chặt có chút đau nhưng không lên tiếng,chỉ ngoan ngoãn tựa vào anh,lắng nghe nhịp tim đang đập nhanh của anh.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện