Số 17 không thể tin nổi trước sự việc vừa diễn ra. Hắn còn tưởng bản thân bị hoa mắt, nhưng cho dù có nhìn thêm bao nhiêu lần thì số điểm trên kia vẫn không thay đổi. Vẫn chưa hiểu vì sao lại như vậy thì màn hình đã chuyển sang một nội dung mới.
Ngay khi nhìn thấy kết quả, số 17 lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra, hắn trợn mắt nhìn sang chỗ Hoseok và Taehyung.
Chết tiệt! Thì ra hành động của số 18 và 30 từ đầu đến cuối đều chỉ là diễn! Không thể ngờ mình lại bị bọn họ lừa đến hai lần!
Số 17 tức giận nhớ lại ván bài vừa rồi.
Ban đầu, ngay khi hắn vừa chạm vào thẻ bài, số 18 và số 30 giả vờ đưa ra bộ dạng lo lắng để mình cho rằng thẻ đó không phải thẻ "Có" mà là thẻ "Không", vì vậy chắc chắn mình sẽ đẩy thẻ còn lại lên. Lúc này số 18 lại tiếp tục diễn như thể bản thân thật sự bị chọn mất thẻ "Có" để dụ mình vào tròng.
Những tưởng mình là người điều khiển ván bài này, rốt cuộc lại chỉ là quân cờ nằm sẵn trong kế hoạch của bọn họ. Khốn kiếp!
Số 17 nghiến chặt răng, cho rằng kế hoạch này chắc chắn do Hoseok bày ra. Hắn vo tay thành nắm đấm, không thể làm gì khác ngoài đem ánh mắt tức giận hướng về phía Hoseok.
Hoseok vẫn làm như không có chuyện gì, chỉ yên tĩnh dùng ngón tay cái vuốt vuốt thẻ bài trên bàn, thậm chí không buồn nhìn lên số 17, thẳng thừng buông một câu: "Rốt cuộc ai mới là người xem thường đối thủ của mình thì phải xem lại rồi."
Tuy Hoseok không trực tiếp nói với 17 nhưng hắn nghe vào cũng biết ngay Hoseok chính là đang muốn mỉa mai mình. Nhưng số 17 còn có thể làm gì, kết quả này chỉ trách do hắn quá mức sơ suất, vì cái lợi ngay trước mắt mà mất cảnh giác quên đi việc đối phương sẽ giở trò, đặc biệt còn là một tên gian xảo chuyên sử dụng mánh khóe như số 18 này.
Chưa kể số 30 ở bên cạnh tuy không hề giao tiếp cùng nhưng vẫn biết điều phối hợp với số 18 rất ăn ý, nếu gặp phải loại đồng đội ngu dốt thì số 18 đâu dễ ăn như vậy!
Số 17 nặng nề thở ra, cố gắng lấy lại bình tĩnh, dù sao hiện tại cả hai đội vẫn đang bằng điểm nhau nên ở vòng sau đội kia sẽ không được phép loại đi một thẻ bài của đội hắn, cho nên đội hắn vẫn không ở thế bất lợi, chỉ là cán cân bây giờ đã trở về vị trí ban đầu.
Vòng bốn hiện tại xem ra không khác gì vòng đầu tiên cho lắm, không có bất kì manh mối gì để đưa ra lựa chọn, ngoại trừ việc hai player 1 phải tránh đưa ra đáp án giống với vòng ba để không bị trừ điểm.
Taehyung sau khi vòng chơi vừa kết thúc mới hơi thả lỏng cơ thể, đưa tay lên xoa xoa cái cổ mỏi nhừ của mình, ban nãy phải giả vờ ra vẻ căng thẳng khiến cho cổ hắn căng cứng cả lên. Nghĩ lại cũng thật buồn cười, hắn và Hoseok bên ngoài gặp nhau không nói chuyện trong hòa bình được bao lâu, chính là câu trước choảng câu sau, ấy vậy mà bây giờ trong trò chơi này cả hai phối hợp cũng không đến nỗi nào, nếu không muốn nói là khá ăn ý.
Tuyển thủ số 4 từ đầu đến cuối không nói gì, nhìn thấy kết quả khóe mắt anh ta hơi động đậy, sau đó cũng chỉ mím môi trầm lặng thu lại thẻ bài mình vừa đẩy lên, yên tĩnh chờ đợi vòng kế tiếp.
Vòng ba của trò chơi kết thúc trong căng thẳng, NPC lúc này mới lên tiếng:
"Bắt đầu vòng thứ tư. Hai tuyển thủ của mỗi đội sẽ đổi vai trò cho nhau. Ở đội A, tuyển thủ số 30 là player 1, tuyển thủ số 18 là player 2. Ở đội B, tuyển thủ số 17 là player 1, tuyển thủ số 4 là player 2. Tuy rằng đội A đã chiến thắng ở vòng ba nhưng bởi vì hai đội hiện tại đang bằng điểm nhau nên ở vòng bốn, đội A không có quyền lựa chọn thẻ cho đội B. Bây giờ, xin mời tất cả người chơi xáo lại thẻ của mình."
Sau khi NPC kết thúc, cả bầu không khí lại chìm trong im lặng, ai nấy cũng lặng lẽ vừa xáo bài vừa quan sát đối thủ.
Hoseok cầm hai thẻ bài trên tay, trong đầu bắt đầu nghĩ bước đi cuối cùng trong ván cờ này.
Số 17 ban đầu hơi tỏ vẻ trầm lặng, nhưng một lát sau vẫn lộ ra rằng hắn ta là một kẻ hiếu thắng, đối với loại người này không khó đối phó. Nhưng còn số 4, từ khi bắt đầu trò chơi anh ta chưa từng mở miệng nói câu nào, chỉ lẳng lặng hành động theo các quy trình NPC đưa ra, không có nhiều biểu hiện cho lắm. Vì vậy Hoseok không nắm được chính xác anh ta là người như thế nào.
Tuy nhiên, nếu xét vào cách chơi của số 4 từ đầu đến giờ, anh ta luôn chọn cho mình nước đi an toàn và ít rủi ro, không ham lợi mà đánh mất bình tĩnh như số 17. Việc anh ta chần chừ chọn thẻ cho Taehyung ở vòng 2 cũng là một minh chứng cho thấy anh ta không hề tự tin đánh liều. Vậy thì liệu ở vòng bốn anh ta sẽ quyết định chọn thẻ nào để trở thành nước đi an toàn của mình?
Hoseok trầm ngâm suy nghĩ một lát, rốt cuộc ngẩng đầu nhìn tất cả mọi người, rất tự nhiên hỏi: "Mọi người có bao giờ suy nghĩ về mục đích của trò chơi này là gì chưa?"
Số 17 đang suy tính nước đi cho mình thì bị giọng của Hoseok cắt ngang suy nghĩ, hắn nhướn mày trước câu hỏi khó hiểu Hoseok, trong lòng tự hỏi không biết tên này lại tính giở trò gì nữa.
Taehyung biết những lời Hoseok nói ra luôn luôn luôn có ý đồ, hắn ta không bao giờ làm việc gì mà không có mục đích rõ ràng.
Taehyung cũng ngầm đoán ra dự định của Hoseok. Ở vòng này cả bốn người không có một chút manh mối nào để đưa ra lựa chọn, nhưng đối với player 1, đáp án "Có" sẽ là nước đi an toàn hơn. Bởi vì nếu một trong hai player 1 đánh liều ra "Không" trong khi người còn lại ra "Có" thì cả hai đội sẽ bị trừ điểm, đương nhiên không ai muốn điều đó xảy ra trong khi mỗi đội đã cận kề chiến thắng.
Chính vì lẽ đó, khả năng cao cả hai player 1 ở vòng này sẽ đều lựa chọn "Có".
Tóm lại, quyền quyết định kết quả bây giờ nằm trong tay của player 2. Nói cách khác, lựa chọn của Hoseok và người chơi số 4 sẽ xác định đội nào thắng cuộc ở ải 3.
Nhưng nước cờ nào sẽ là lựa chọn tối ưu nhất cho vòng này? Một con người nhạy bén như Hoseok chắc chắn đã có suy tính của riêng mình.
Tuy thời gian quen biết Hoseok không lâu, Taehyung vẫn nhìn ra được Hoseok rất giỏi trong việc nhìn thấu tâm cơ của người khác. Số 17 từ khi bắt đầu trò chơi cũng bị mấy câu nói của Hoseok làm cho kích động mà dần dần lộ rõ bản chất.
Nhưng số 4 thì khác, người này từ đầu đến giờ dường như rất thận trọng, anh ta cũng chưa từng nói một lời nào để tránh lộ ra sơ hở, Hoseok dù tài giỏi đến đâu cũng khó nắm bắt được số 4 đang suy tính điều gì. Điều duy nhất cả Taehyung và Hoseok biết về số 4 chính là, anh ta không phải dạng dám liều mạng như số 17, hầu như ở các vòng chơi đều chọn lối chơi an toàn. Đó có thể là một lối chơi khôn ngoan, ít mạo hiểm, nhưng đôi khi lại trở thành yếu điểm khiến người khác lợi dụng.
Taehyung không nói gì, chỉ đưa tay chống cằm, chờ xem Hoseok sẽ suy tính điều gì tiếp theo.
"Rốt cuộc anh muốn nói gì? Lại sắp bày mưu tính kế gì nữa sao?" Số 17 hừ lạnh, bày ra khuôn vẻ mặt chán ghét với Hoseok.
Hoseok mặt đối mặt với số 17, ánh mắt tuy đang biểu lộ ý cười nhưng lại khiến số 17 có cảm giác lành lạnh sống lưng.
"Thực đáng buồn khi cậu nghĩ tôi là một kẻ như vậy, nhưng không sao, đó không phải là trọng điểm bây giờ. Chỉ là sau ba vòng chơi giờ tôi bắt đầu có suy nghĩ về mục đích của trò chơi ở ải ba này. Đây là một dạng biến thể của "Song đề tù nhân" đúng chứ, nó được gọi là song đề bởi vì cả hai người tham gia đều có động cơ để đào ngũ khiến cho kết quả không thể tối ưu nhất. Nhưng nếu cả hai tù nhân lựa chọn tin tưởng lẫn nhau, tuy rằng không thể được thả tự do hoàn toàn, nhưng cả hai chỉ nhận mức hình phạt tối thiểu, mà cũng không cần phản bội đối phương."
"Ý anh là?" Số 17 nhíu mày nhìn hắn.
"Ý tôi là, cậu hãy thử đặt tình huống đó vào trò chơi này xem. Ngay từ ban đầu trò chơi này được thiết lập mỗi đội có hai người chơi đã ngầm muốn nói lên tầm quan trọng của việc phối hợp lẫn nhau để đem lại kết quả tốt nhất. Mọi người không cảm thấy lạ sao? Rõ ràng trò chơi này không hề giới hạn tối đa bao nhiêu vòng, hay sau bao nhiêu vòng đội nào có số điểm cao hơn sẽ chiến thắng. Trò chơi chỉ đơn thuần đưa ra một mức điểm, việc chúng ta cần làm chỉ là đạt đến số điểm đó để qua ải. Nếu vậy, ngay từ ban đầu tất cả các vòng chỉ cần bốn người chúng ta cùng đưa ra một đáp án giống nhau thì không cần phải đấu đá chúng ta vẫn có thể cùng nhau chiến thắng rồi."
Số 17 vừa nghe xong lập tức cười khẩy: