Lẽ nào trong tủ có vật gì? Taehyung nghĩ thầm, bàn tay cứ như vậy dừng lại ở chốt tủ.
Hắn hơi chần chừ chút liền lập tức kéo tủ ra. Chỉ thấy trong ngăn tủ có một vật đang nằm lăn lóc do sức kéo của Taehyung. Chính là cái đèn ngủ vẫn luôn đặt trên đầu tủ trong mỗi phòng. Taehyung lập tức nhìn lên đầu tủ, quả nhiên không hề có cái đèn ngủ nào. Ngoài ra, trong hộc tủ không còn thứ gì khác.
Hắn ngạc nhiên quay sang hỏi Jungkook:"Sao cậu lại để đèn ngủ trong tủ?"
Jungkook không thay đổi sắc mặt, vừa nhìn chằm chằm cái đèn vừa trả lời Taehyung: "Đụng rơi khó chịu. Cất đi."
Taehyung nghe xong liền cảm thấy buồn cười, chẳng biết cái đèn có tội tình gì mà lại bị Jungkook thẳng tay vứt vào một xó như vậy. Hắn không hiểu nổi tư duy trẻ con của cậu, nhưng cũng không có ý định tìm hiểu thêm. Điều duy nhất hắn muốn xác nhận là trong hộc tủ của Jungkook không chứa súng hay bất kỳ loại vũ khí nào, như vậy đủ rồi.
Taehyung đóng tủ lại, vừa định thở phào thì đột nhiên nghe được tiếng gõ cửa rất nhỏ từ bên ngoài. Hắn đứng lên tiến đến mở cửa, chỉ thấy bên ngoài có rất nhiều người đang đứng ở phía đối diện ngay cửa phòng 17. Âm thanh ồn ào vang vọng khắp hành lang.
Quả nhiên, căn phòng này cách âm vô cùng tốt. Từ lúc vào phòng đến giờ hắn không hề nghe bất kì tiếng động nào bên ngoài.
Số 5 đứng đối diện với Taehyung, trên mắt phải của cậu ta có dấu vết bầm nhàn nhạt. Cậu ta bình tĩnh lên tiếng:"Đã tìm thấy tên sát thủ còn lại. Là số 17."
Taehyung liếc nhìn vết thương trên mắt số 5, đoán chừng số 5 đã gặp không ít khó khăn để có thể kiểm tra phòng 17.
Hắn nhìn sang đối diện, chỉ thấy Yoongi đang giữ chặt số 17 không để hắn manh động, Hoseok thì đứng khoanh tay tựa lưng vào tường đối mắt với Taehyung.
Số 2 đang nấp sau lưng Jimin, dường như hắn có vẻ hoảng sợ trước khuôn mặt hung hãn của số 17. Ngược lại, Jimin đứng khoanh tay nhìn thẳng vào số 17 không chút ngần ngại, thái độ chất vấn: "Tại sao cậu lại giữ khẩu súng này?"
Trên mặt số 17 cũng không ít vết thương, hắn gằn giọng:"Tại sao các người cứ hỏi tôi câu này, tôi đã nói là tôi không biết gì cả. Số 5 đột nhiên xông vào phòng tôi kiểm tra, sau đó không biết từ đâu lôi ra khẩu súng kia!"
Số 5 nghe thấy lập tức quay phắt lại đáp trả:"Đừng diễn nữa số 17. Rõ ràng khẩu súng này chính tay tôi tìm thấy trong hộc tủ của cậu."
Số 17 vẫn không chút nhún nhường. Đột nhiên, hắn nghiêm mặt quay sang nhìn Taehyung hỏi: "Anh tin hắn sao, số 30?"
Taehyung không rõ tình hình lúc đó thế nào, vì vậy hắn lập tức hỏi Jimin:"Đã xảy ra chuyện gì?"
Jimin hơi lắc đầu nói:"Tôi không biết. Khi nghe thấy tiếng cãi nhau chúng tôi liền chạy đến xem thử, chỉ thấy số 5 và số 17 đang đánh nhau. Trên sàn là khẩu súng, còn hộc tủ của số 17 thì mở toang."
Số 17 đỏ mắt nói:"Đó là bởi vì trong lúc đánh nhau với tôi, số 5 đột nhiên từ trong người lấy một khẩu súng ra ném trên sàn, rồi lại cố mở toang hộc tủ của tôi. Tôi còn đang không hiểu chuyện gì xảy ra đây!!"
Taehyung nhíu mày nhìn hai người bọn họ. Cả hai đều mang vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, ai cũng đang cố chứng minh mình mới là người nói thật. Nhưng dĩ nhiên, chắc chắn phải có một trong hai người đang nói dối.
Số 17 nói số 5 lấy súng từ trong người hắn rồi quăng ra sàn. Nghĩ đoạn, Taehyung lập tức nói với mọi người:"Chờ tôi một chút".
Taehyung rảo bước nhanh về phòng số 5, tiến vào trong. Hắn cúi người kéo hộc tủ số 5 ra, khẩu súng lúc nãy hắn kiểm tra vẫn ở đây.
Vậy khẩu súng đang ở phòng số 17, thật sự là của ai?
Có hai trường hợp để diễn giải tình huống vừa rồi. Nếu như lời số 17 nói là sự thật, như vậy số 5 lấy cây súng đó từ phòng của một trong các sát thủ còn lại, rồi cố tình đổ oan cho số 17. Số 5 lại vừa kiểm phòng 9 và 13. Tuy rằng Taehyung đã soi Yoongi, nhưng hắn vẫn chưa hề soi Jimin mà tự nhận định cậu ấy có khả năng cao thuộc phe mục tiêu. Còn về phần số 5, lý do cậu ta làm như vậy chỉ có một. Thật ra cậu ta mới chính là sát thủ, và đang cố giả danh Xạ Tiễn những ngày vừa qua để qua mắt mọi người, rất có khả năng Xạ Tiễn thật đã chết.
Còn nếu như lời số 5 nói mới là sự thật, thì quá rõ ràng, số 17 chính là Sát Thủ.
Ai mới là người đang nói dối? Taehyung vừa bước ra hành lang vừa suy nghĩ. Hiện tại bọn họ có quá ít dữ kiện để suy đoán. Huống hồ từ lúc xảy ra sự việc lại không có ai ở đó kiểm chứng.
Đúng lúc đó, số 4 Seokjin cũng từ dưới lầu bước lên, có vẻ anh ta vừa ra khỏi phòng liền nghe thấy loạt âm thanh xôn xao phát ra từ tầng trên nên đi lên xem thử.
Vừa thấy mọi người tụ tập như vậy, Seokjin ngạc nhiên hỏi:"Có chuyện gì vậy?"
Jimin quay lại trả lời anh ta: "Chúng tôi