Bản đồ vốn cũng là một vật dụng nằm trong kế hoạch che mắt các tuyển thủ của NPC, đáng lý chúng cũng phải biến mất sau khi trò chơi đối kháng này sụp đổ.
Taehyung đang trên đà tập trung như sợi dây thun kéo bị căng thì đột nhiên bị phân tâm bởi âm thanh gõ bàn lạch cạch lạch cạch ở phía đối diện.
Số 8 nhịp nhịp ngón tay trên mặt phẳng gỗ, khoé môi câu lên, "Ơ, nhưng sao ở đây có nhiều tấm bản đồ khác nhau thế, tôi tưởng chỉ có một khu rừng thôi chứ?"
Đúng vậy, đây cũng là điều mà Taehyung không khỏi băn khoăn. Hắn đã thử so sánh qua ba tấm bản đồ, rõ ràng cả ba tấm đều có sự khác biệt về cảnh vật trên đường đi.
Nhớ lại ở vòng trước, theo như lời Namjoon nói thì bắt đầu từ ngày thứ hai, bản đồ đã có sự khác biệt so với đường đi rồi. Lúc đầu hắn còn nghĩ những tấm bản đồ này dù sao cũng là giả, dĩ nhiên sẽ khác so với đường đi thực tế. Nhưng sự việc chúng không hề biến mất sau khi trò chơi đối kháng kết thúc cộng với bí ẩn của khu rừng và thân phận thật sự của NPC buộc Taehyung phải suy nghĩ lại.
Ngẫm nghĩ một chút, Taehyung chợt quay sang hỏi Jungkook: "Em có nhớ được hai tấm bản đồ trên bàn này, tấm nào tương ứng với ngày nào không?"
Jungkook gật đầu nhìn hắn, chưa đầy năm giây đã có đáp án. Cậu chỉ tay vào tấm bản đồ bên trái, "Đầu tiên", sau đó chỉ sang tấm còn lại bên phải, "Thứ hai."
Nhưng vẫn còn một chuyện nữa Taehyung muốn xác nhận lại, hắn liền hỏi tiếp: "Vậy trong hai tấm bản đồ, bản đồ nào tương ứng với đường đi trong khu rừng này?"
Lần này Jungkook im lặng lâu hơn một chút, Taehyung biết cậu đang ghi nhớ lại địa hình đường đi của khu rừng. Khoảng 20 giây sau đó, Jungkook nghiêng đầu nhìn hắn, đơn giản đáp: "Một đúng, hai sai."
Sau đó cũng có những tuyển thủ đứng lên xác nhận lại đúng là chỉ có tấm bản đồ ngày đầu tiên là giống với đường đi trong khu rừng này nhất.
Quả nhiên là vậy.
Taehyung gật đầu, đoạn hắn cúi người mở ngăn kéo hộc bàn lấy ra tấm bản đồ được NPC phát vào sáng hôm nay - tức tấm bản đồ thứ 3
Hắn híp mắt suy nghĩ, giả sử mục đích cuối cùng là vào rừng để tìm kiếm mặt trăng máu thì trò chơi chỉ nên giữ lại một tấm bản đồ thật, cũng chính là tấm bản đồ được cung cấp vào ngày đầu tiên, còn bản vẽ giả của những ngày sau đáng lý phải biến mất sau khi Kẻ Nói Dối thoát vai mới đúng.
Rõ ràng điểm này rất kì lạ, trò chơi là đang muốn bọn hắn chú ý điều gì trong những tấm bản đồ này?
Taehyung trầm mặc ngẫm nghĩ vài giây, sau đó mới ngẩng đầu nói với mọi người: "Không phải ngẫu nhiên mà trò chơi cố ý giữ lại tất cả bản đồ như vậy, chắc chắn chúng có liên quan đến manh mối để tìm ra thân phận của NPC mà tôi đã từng đề cập trước đó."
Nghe đến đây, nhiều tuyển thủ lập tức nghiền ngẫm quan sát mấy tấm bản đồ trên bàn, vài người thử so sánh cảnh vật giữa ba tấm bản đồ, người lại xoay ngang xoay dọc tấm bản đồ để tìm điểm đặc biệt.
Số 2 chống cằm thở dài thườn thượt, "Trời ơi, cảnh vật trong mấy tấm bản đồ này quanh đi quẩn lại chỉ có bấy nhiêu, đơn giản đến mức không có điểm gì đáng chú ý luôn ấy."
Jimin nhíu mày chậc một tiếng, đoạn cậu cầm bút lần lượt chỉ vào từng tấm bản đồ, "Nhưng đúng là địa hình khu rừng trong mấy tấm bản đồ này chỉ khác biệt vài điểm không đáng kể, cùng lắm là có chỗ thì thêm con suối, có chỗ thì vẽ ít cây cối hơn. Rốt cuộc trò chơi muốn chúng ta chú ý đến điểm gì?"
"Các cậu có cố gắng tìm điểm khác biệt giữa mấy tấm bản đồ cũng vô ích. Vốn dĩ đó không phải điểm mấu chốt." Hoseok nhìn những cặp mắt nghi vấn đang đổ dồn về phía mình, hắn nhàn nhạt hỏi một câu: "Các cậu không thắc mắc vì sao tất cả đường tròn đều cong về phía bên trái à?"
Tất cả đường đi đều cong về phía bên trái? Taehyung híp mắt nhìn những tấm bản đồ đặt trên bàn, trong đầu chợt nảy ra một ý nghĩ.
Hắn điều chỉnh lại nhịp thở cho ổn định, thật chậm rãi nói ra từng chữ: "Thực tế trước giờ chúng ta chỉ mới đi về phía bên trái của khu rừng. Mọi người hiểu ý tôi chứ?"
Namjoon dường như đã nhìn ra ngụ ý của Taehyung, anh ta nghiền ngẫm nhìn tấm bản đồ đầu tiên, "Ý cậu là trước giờ chúng ta chỉ đi theo lộ trình là những đường tròn cong về phía bên trái, nên đã bỏ qua phần bên phải của khu rừng?"
Taehyung chậm rãi gật đầu, nắm tay hơi siết chặt, "Đúng vậy. Tôi cảm thấy rất lạ, vì sao trò chơi lại không thiết kế đường đi vòng tròn bao quát toàn bộ địa hình khu rừng, mà lại bỏ trống toàn bộ khu vực bên phải như vậy?"
Số 8 nhếch môi nói: "Có hai khả năng. Một là khu vực đó có vấn đề, trò chơi không muốn chúng ta đi qua nơi đó."
Đoạn, cậu ta nhướn mày mặt đối mặt với Taehyung, cố ý nhấn giọng: "Khả năng thứ hai, trò chơi muốn ẩn ý rằng thực tế chúng ta chưa từng đi hết khu rừng này."
Taehyung khoanh tay lắng nghe, những mảnh ghép manh mối rời rạc bắt đầu chắp nối thành một đoạn suy luận hoàn chỉnh trong đầu.
Thực ra bọn hắn chưa từng đi hết khu rừng này. Sự hiện diện của ba tấm bản đồ khác nhau, và vì sao chỉ có tấm đầu tiên tương ứng với địa hình khu rừng...
Taehyung cứng người khi vừa suy nghĩ đến một khả năng vô cùng khó tin. Hắn nặng nề hít thở, trong đầu liên tục lặp lại ba chữ không thể nào...
Bàn tay Taehyung thoáng run nhẹ, hắn đặt cây bút trên bàn, khàn khàn nói: "Mọi người có bao giờ nghĩ... khu rừng mà trước giờ chúng ta vẫn luôn đi đi về về, thực tế chỉ là một mảnh nhỏ của khu rừng thật sự ngoài kia không?"
Jimin chấn động nhìn Taehyung, gần như không nói nên lời: "Không... không thể nào!"
Số 2 kinh hãi đến mức bật dậy khỏi ghế, "Anh có chắc không số 30?? Chuyện này... chuyện này sao có thể??"
Taehyung hơi lạnh người, hắn cũng không dám tin đây là sự thật, nhưng hiện tại đã dần xuất hiện những manh mối ngầm khẳng định suy luận này là thật.
Hoseok nhìn những khuôn mặt bàng hoàng ở phía đối diện. Hắn ngửa cổ uống