Let's Play - Xin Mời Đến Chơi

Chương 68


trước sau


Cảnh báo nhẹ là chương này khá dài và căng thẳng nha mọi người, chuẩn bị tinh thần nhé ????

***

Sau khi Namjoon cẩn thận thắt nút dây thừng chặt chẽ cột hai tay của số 5 lại, anh ta đứng lên, từ trên cao nhìn xuống người kia.

Số 5 lúc này mặt đầy hung hãn, mặc dù tay còn đang bị khóa chặt còn hai chân thì bị thân cây to lớn đè lên, nhưng hắn vẫn cố gắng vẫy vùng, miệng liên tục phát ra những tiếng a a vô nghĩa vì bị băng keo dán kín.

Số 8 đứng từ xa cười cười đùa một câu: "Chắc anh ta đang chửi chúng ta nhỉ?"

Jimin ở gần đó nhếch môi nói: "Xem chửi khí thế chưa kìa."

Số 2 nghe vậy liền mon men lại gần vị trí số 5 đang bị trói, gãi đầu hỏi: "Này, liệu có khả năng cậu ta tự tháo dây trói ra được không?"

Namjoon dứt khoát đáp: "Một khi đã bị tôi trói thì dù là tội phạm vượt ngục ranh ma nhất cũng không thể tự cởi trói. Chưa kể, cậu ta còn đang bị thân cây đè lên, nhìn kiểu gì cũng không thể tiếp tục đuổi theo chúng ta được nữa."

Số 8 gật đầu cười đùa: "Nghe cách anh nói có vẻ ở bên ngoài của anh thường xuyên phải đi trói người khác nhỉ."

Namjoon bật cười, đang định trả lời thì Jimin lại đột nhiên lên tiếng chặn ngang lời bọn họ: "Hình như tôi vừa nghe thấy tiếng bước chân của ai đó đang đi về phía này..."


Số 2 sợ hãi xoa xoa hai cánh tay, "Có... có khi nào là người của phe ám sát không?"

Hắn ta vừa dứt lời, năm người còn lại liền căng thẳng nhìn nhau, ai nấy đều thận trọng quan sát xung quanh.

Bấy giờ bọn họ mới phát hiện thì ra trời đã trở tối từ lúc nào. Đã gần 7 giờ rồi mà mặt trăng vẫn chưa lên, toàn bộ khu rừng như bị thứ bóng tối đáng sợ này nuốt trọn.

Namjoon cúi đầu nhìn đồng hồ, anh ta là người đầu tiên phá vỡ bầu không khí im lặng: "6 giờ 57 rồi. Trò chơi này diễn biến không bình thường lắm, trước khi có thêm sự việc gì phát sinh, tôi nghĩ chúng ta nên mau chóng đi đến khu vực hồ nước."

Số 15 cũng gật đầu, anh ta xung phong dẫn đầu, từng bước vững chãi tiến về mặt hồ xa xa phía sau những tán cây cao kia.

Jimin, Yoongi và số 2 cũng vội vàng đi theo ngay phía sau.

Số 8 nhìn năm người còn lại đã đi được vài bước, lúc này cậu ta mới xoay người, lẳng lặng cúi xuống nhặt khẩu súng của số 5 lên.

***

Taehyung quay đầu nhìn về phía Seokjin, người đang đi kế bên mình ngay lúc này. Anh ta vô cùng bình tĩnh bước đi ngang bằng với hắn, cả đoạn đường dài vẫn chưa từng lên tiếng nói một lời.

Trông Seokjin sẽ cực kỳ vô hại nếu hiện tại anh ta không đang kề dao ngay cổ Jungkook.

Taehyung thở dài, quay đầu nhìn về phía trước.

Khi hắn và Jungkook vô tình gặp phải Seokjin cách đây vài phút, dù cho anh ta chưa nói gì thì Taehyung đã vội vàng quỳ xuống.

Taehyung không hiểu vì sao nhóm sát thủ lại truy đuổi bọn hắn, nhưng hắn biết nhất định phải tồn tại hiểu lầm gì đó nên phía phe ám sát mới hành động như vậy.

Seokjin vốn rất thông minh, Taehyung tin rằng chỉ cần giải thích hết thảy sự tình, anh ta sẽ thấu hiểu và lựa chọn về phe bọn hắn.

Dù sao, là ai thì cũng chỉ mong muốn thoát ra khỏi nơi này mà thôi.

Seokjin nhìn Taehyung đang quỳ gối ngay trước mặt mình, đôi chân mày thoáng nhíu lại, "Cậu làm gì vậy?"

Taehyung quỳ trên mặt đất, trên vai vẫn cõng Jungkook, đầy kiên định nói: "Xin cho tôi ba phút để giải thích, sau đó anh muốn làm gì cũng được."

Đúng như Taehyung dự đoán, sau khi nghe hết ngọn ngành sự thật cũng như những manh mối mà phe mục tiêu tìm ra được, Seokjin yên lặng nhìn hắn một lúc lâu mới lên tiếng: "Tôi tin cậu, nhưng chỉ khi cậu dẫn tôi đến chỗ lối ra."

Taehyung gật đầu cố gắng thuyết phục đối phương, "Anh tin ở tôi". Sau đó, hắn vội đứng dậy tiến đến chỗ Seokjin nói, "Đi theo tôi--".

Chưa để Taehyung kịp nói xong, Seokjin không hé miệng một lời đột nhiên kề dao ngay cổ Jungkook, động tác nhanh như cắt không một chút thừa thãi.


Jungkook vì cả hai tay đều đang ôm cổ Taehyung nên không thể tránh né, chiếc cổ trắng ngần càng trở nên mỏng manh trước lưỡi dao sắc bén.

Lòng Taehyung nóng như lửa đốt, đôi môi khô khốc mấp máy: "Anh..."

Seokjin nhìn Taehyung, bình tĩnh trả lời: "Đề phòng cậu lật lọng."

Kim Seokjin, người này quả thật làm việc vô cùng cẩn trọng, trí thông minh lại không hề thua kém Taehyung và Hoseok, hơn nữa ở vòng trước anh ta còn thể hiện chất quân tử trong mình qua việc sẵn sàng hy sinh vì đồng đội.

Trong một phút chốc, dù đang bị uy hiếp nhưng đáy lòng Taehyung lại âm thầm nảy sinh cảm

giác ngưỡng mộ.

Thật ra ban nãy khi đang thuyết phục Seokjin về phe mình, trong lòng Taehyung vẫn có chút lo lắng. Hắn vốn không phải người giỏi nắm bắt tâm lý người khác như Hoseok, chưa kể Seokjin còn là một người luôn đặt quyền lợi của đồng đội lên hàng đầu. Taehyung đã lo lắng, Seokjin sẽ không tin mình.

Nhưng may mắn, hắn vẫn thuyết phục được Seokjin từ bỏ phe ám sát để cùng mình thoát khỏi vòng 2 này.

Vừa nhắc đến phe ám sát, Taehyung chợt nhớ đến số 5 và số 17. Hắn nghĩ mãi cũng không hiểu, vì sao NPC đã thông báo về việc các tuyển thủ được thoát vai nhưng phe ám sát vẫn nhất quyết đuổi giết bọn họ như vậy.

Taehyung lập tức quay sang Seokjin, nghi hoặc hỏi: "Vì sao phe ám sát các anh lại muốn truy sát chúng tôi? Tôi nghĩ các anh cũng đã nghe được lời NPC thông báo về trò chơi?"

Seokjin im lặng một chút, anh ta khẽ nghiêng đầu nhìn vào mắt Taehyung, lời ít ý nhiều nói: "Tôi là Gián Điệp."

"Ý anh... ý anh là các anh đã nghe lén chúng tôi nói chuyện sao?" Chưa đợi Seokjin trả lời thì Taehyung lại tiếp tục hỏi thêm một câu nữa, "Nhưng nếu đã vậy thì đáng lẽ các anh càng nên đi theo chúng tôi để đến lối thoát chứ?"

Seokjin bước đi đều đặn ngay bên cạnh Taehyung, chậm rãi nói từng chữ: "Thiết bị nghe lén của tôi chỉ nghe được những lời người bị theo dõi nói."

Taehyung cảm giác có điềm không lành, hắn hơi chần chừ một chút trước khi lên tiếng: "Các anh... đã nghe lén ai?"

"15." Seokjin nhẹ tênh nói ra một con số.

Taehyung trợn trừng mắt, hắn phút chốc hồi tưởng lại cảnh mà số 4 đã làm đổ nước lên người số 15 vào buổi sáng ngày đầu tiên.

Thì ra, anh ta đã bắt đầu nghe lén số 15 kể từ lúc đó.

Taehyung nghi hoặc hỏi: "Nhưng vì sao, vì sao các anh nghe lén số 15 xong lại quyết định đi truy sát chúng tôi?"

Seokjin không đáp, anh ta chỉ quay đầu nhìn Taehyung như thể đang muốn nói, cậu thật sự không biết số 15 đã nói những gì à?

Taehyung cười khổ, hắn hiếm khi chú ý đến số 15, hơn nữa theo như hắn nhớ, số 15 cũng không thường xuyên lên tiếng thảo luận.


Như vừa nhớ ra điều gì đó, Taehyung vội quay đầu thì thầm với Jungkook đang ôm lấy cổ mình: "Em có nhớ tuyển thủ số 15 từng nói những câu gì vào sáng nay không?"

Jungkook im lặng một chút, Taehyung biết cậu ấy đang nhớ lại những lời số 15 từng nói. Chỉ khoảng mười giây sau Jungkook đã ngẩng đầu lên, rành mạch đọc rõ từng từ như trả bài.

"Tôi hiểu rồi. Vậy còn phương diện thứ hai là gì?"

"Vậy, hôm nay chúng ta không cần đi ra ngoài nữa sao? Cứ ngồi đây đợi bọn người số 5 trở về?"

"Nhưng có chắc gì bọn họ sẽ trở về không?"

"Có nghĩa là... bấy lâu này nó lừa chúng ta?"

"Đáng sợ, có khi nào nó đang âm thầm theo dõi chúng ta từ xa không?"

"Ý cậu là chúng ta chỉ cần tiêu diệt nó thì sẽ chiến thắng trò chơi?"

Không hiểu sao số 15 vốn rất ít nói, hơn nữa suốt quá trình anh ta chỉ bình luận một vài câu trong Bàn Tròn thảo luận sáng nay, nhưng vô tình những lời này khi ghép lại với nhau lại thành ra một câu chuyện hoàn chỉnh.

Câu chuyện về nhóm người phe mục tiêu đang lên kế hoạch tiêu diệt phe ám sát để chiến thắng trò chơi.

Taehyung chỉ còn biết thở dài ngán ngẩm. Thì ra đây là tác hại của việc chỉ nghe từ một phía như người ta vẫn thường nói.

Seokjin đang đi lại bỗng nhiên dừng bước. Taehyung nhíu mày quay sang nhìn anh ta, lại chỉ thấy đối phương đang ngẩng đầu quan sát thứ gì đó trên bầu trời.

Đồng tử hắn phút chốc co rút khi trông thấy vật thể màu đỏ thẫm đang hiện diện giữa bầu trời đen đặc kia.

Là mặt trăng máu, cuối cùng nó cũng xuất hiện rồi.

Hắn lập tức nhìn xuống đồng hồ, 7 giờ đúng.

Taehyung căng thẳng hướng mắt lên đối diện với mặt trăng máu kia. Trông nó không khác gì một con mắt đỏ ngầu đang mở to quan sát những sinh vật nhỏ bé trên mặt đất bên dưới.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện