Năm 854 - Quận Shiganshina
Levi mất kiên nhẫn rời khỏi cuộc nói chuyện khi Dove còn đang đánh trống lảng. Zeke nhìn theo bóng Levi, cười nhạt:
- Em đã hứa với anh rồi, em nhớ chứ?
- Anh hỏi em nhiều lần và em cũng trả lời nhiều lần rồi, Zeke. Đừng tạo thêm áp lực cho em nữa.
- Darious Zackly đã chết, anh buộc phải gặp Eren. Đó là dấu hiệu của cậu ấy. Thế nên... - Zeke đứng phắt dậy - Đi thôi, Dove.
Anh nắm chặt tay Dove chạy đi thật nhanh. Anh hét lên và tiếng hét đã làm toàn bộ đội của Levi biến thành titan trong chốc lát. Dove ngỡ ngàng nhìn Zeke, đứng khựng lại:
- Zeke! Levi đã uống những chai rượu ấy!
- Anh ta không sao đâu. - Zeke tiếp tục dẫn Dove đi - Vì anh ta là một Ackerman. Dòng máu ấy trong người khiến anh ta miễn nhiễm với việc biến thành titan vô tri.
Dove thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục đi theo Zeke.
- Vậy giờ ta đi đâu? – Dove hỏi.
- Ta chỉ cần cầm chân Levi trước khi đám viện binh đến mà thôi. – Zeke nói.
- Hãy hứa với em anh sẽ không làm hại anh ấy. – Dove thở dài.
- Điều ấy thì anh không chắc.
Cả hai chưa chạy được bao lâu, Levi đã đuổi kịp. Zeke buộc phải ra lệnh cho con titan vô tri gần đó để mang cả hai người đi trên vai. Zeke vừa đi vừa nói:
- Có lẽ anh ta không dám gϊếŧ đồng đội của mình đâu.
Dove lại thở dài thêm lần nữa.
Không lâu sau đó, Levi đã chặn đứng cả hai người họ. Anh lao đến, tấn công Zeke ở phía trực diện. Zeke gần như đã ngã nếu không có bàn tay Dove giữ lại.
- Không sao chứ? – Cô hỏi, kéo tay Zeke lên.
- Không sao.
Zeke đáp. Anh không chần chừ, vội vàng nhảy xuống, hóa titan ngay trước mặt Dove và con titan vô tri. Anh ra lệnh cho nó phải đưa Dove đến nơi an toàn và một mình đấu với Levi. Con titan ôm Dove chạy đi trong khi Levi tiếp tục tấn công Zeke bằng thương sét. Dove khó chịu nhìn cả Levi và Zeke mà không thể nào đi tiếp được đành nhảy ra khỏi người con titan rồi chạy thục mạng về chỗ của cả hai. Cô dùng những con dao thân thuộc ghim chặt vào thân cây, trèo một mạch lên cao rồi lao thẳng vào người Levi, đẩy anh ra khỏi người Titan Quái Thú trước khi anh kịp cắm hàng chục cây thương sét vào gáy Zeke. Dove và Levi va vào thân cây, đau đớn kêu lên. Trước khi Dove rơi xuống, Levi đã kịp níu lấy tay cô. Anh cáu:
- Em làm gì vậy? Tại sao em không tỉnh ngộ ra được? Hắn đang hãm hại tất cả chúng ta.
- Em không thể để anh gϊếŧ Zeke. Em đã có lời hứa với anh ấy.
- Thật tiếc. Lời hứa đấy không liên quan đến tôi. – Levi phũ phàng quăng Dove xuống mặt đất và tiếp tục tấn công Zeke. Cuối cùng, khi Dove ngất đi, Levi cũng bắt được Zeke.
Trời bắt đầu mưa. Từng hàng mây kéo đến. phủ đen cả bầu trời. Giữa không gian nồng nặc mùi khét từ thân xác titan, Levi kéo lê thân của Zeke và cõng Dove trên lưng. Cô gái thì đã bất tỉnh còn người bị kéo lê cũng đã lịm đi, chỉ còn Levi cô độc giữa đất trời rộng lớn này. Anh bước đến chiếc xe ngựa, quẳng Zeke lên trên. Sau khi biết chắc Zeke không còn phản kháng được, Levi lặng lẽ cõng Dove đến gốc cây và để cô tại đó. Anh buồn bã thì thầm bên tai cô:
- Nếu em đã chọn đi theo con đường của Zeke, tôi sẽ không cản em. Nhưng hãy nhớ một điều rằng, cho dù em có là em gái hay người tôi yêu thì khi lý tưởng của em khác của tôi, chúng ta sẽ chỉ là kẻ thù.
Levi hôn lên trán Dove rồi nhẹ nhàng rời đi. Anh đến trước mặt Zeke, cài dây thương sét quanh cổ Zeke rồi bắt đầu phi xe đi. Lúc ấy, Dove bắt đầu bừng tỉnh. Nhìn thấy bóng dáng chiếc xe khuất dần sau làn sương, Dove sửng sốt nhìn lại mình rồi lập tức đứng dậy. Cô thét lên:
- LEVI!
Chân cô dậm xuống đất rất mạnh nhưng vẫn không thể làm anh dừng lại. Dove tức tối đến phát khóc, vừa đuổi theo chiếc xe vừa càm ràm. Cô không tin
Levi lại có thể để cô giữa một nơi vừa vắng vẻ, vừa hoang vu thế này. Dove dù đã rất cố gắng nhưng vẫn bị chiếc xe bỏ xa. Dove làm liều, trèo lên cây, nhảy qua từng cành như một cô sơn nữ khỏe mạnh, chạy hết sức để bắt kịp chiếc xe. Chẳng bao lâu, Dove đã nhìn thấy bóng dáng của Levi và Zeke nằm sõng soài trên sàn. Cô chưa kịp gọi với thì Zeke đã la toáng lên:
- Chú Xavier! Hãy ở bên cháu!
Chỉ trong một tích tắc, Zeke duỗi người, sợi dây tuột ra làm kích nổ thương sét. Cả chiếc xe dưới sức công phá của thương sét đã nổ tung ra, bắn lên trời vô số mảnh gỗ vụn và cả thân xác tàn tạ của cả hai người đàn ông. Dove trợn tròn mắt nhìn cảnh tượng vừa diễn ra mà vẫn không thể tin vào mắt mình. Cả Levi và Zeke đều bị thương vô cùng nghiêm trọng và có lẽ sẽ không thể sống được bao lâu nữa.
Cô hụt hẫng khuỵu ngay trên cành cây, trái tim vỡ tan thành hàng trăm mảnh. Dove sợ sệt trèo xuống, đứng giữa hai con đường. Nếu cô chạy về phía bờ sông nghĩa là cô chọn để cứu lấy Levi và quên đi Zeke, quên đi cả lời hứa năm năm trước của hai người. Nhưng nếu cô chọn Zeke nghĩa là cô chọn để đi theo anh và xóa đi mọi kí ức tươi đẹp về Levi, mặc kệ sự sống chết của anh.
Lí trí của Dove đã chẳng thể nào giúp cô quyết định được điều này, cô chỉ có thể nhờ cậy vào những mảnh vụn nhỏ bé trong trái tim này mà thôi. Dove nhắm mắt lại, trầm tư suy nghĩ. Trái tim này rốt cuộc đang hướng về ai? Là người anh trai đã vì cô mà không ngại cái chết hay là ân nhân đã cứu cô ra khỏi ngục tù của Marley? Dẫu cho Dove yêu cả hai nhưng lại chỉ có thể chọn một. Cô không thể tham lam cứu lấy cả hai để rồi cả hai đều phải chết được. Cô chỉ có thể chọn một, duy nhất một người.
Và Dove đã chạy về phía Levi.
Trời ngày càng mưa to hơn, những hạt mưa lao xuống như đầu đạn nhỏ, sượt qua má Dove. Cô len qua đám cỏ dại, lần kĩ từng bụi một để tìm cho ra thân hình bé nhỏ của Levi. Cho đến khi chân cô nằm ở mép bờ sông, cô mới nhìn thấy anh trong bộ dạng tồi tệ: Khuôn mặt bỏng rát, bàn tay mất đi hai ngón, dằm gỗ đâm sâu vào ngực và chân. Dove sà xuống, khóc lóc van xin:
- Levi! Xin đừng chết!
-... - Anh rêи ɾỉ.
- Anh có nghe em nói không? – Dove hỏi lại, ôm trọn anh vào lòng – Levi... Anh có biết em chưa bao giờ quên anh không Levi?
Lần này, không một lời nào đáp lại.
Dove vuốt lấy mái tóc rướm máu của anh, nức nở khóc. Những giọt mưa mạnh mẽ rơi xuống, gột rửa toàn bộ nước mắt của Dove trên khuôn mặt của cô và chà xát vết thương trên mặt anh khiến anh khẽ nhăn mặt. Dove lấy tà áo che cho Levi, định rằng sẽ kéo anh đi, trốn vào trong rừng. Không ngờ, phái Jaeger đã đến và truy đuổi Levi. Floch – kẻ cầm đầu đã đến chỗ Dove và lôi cổ áo cô ra, khẽ nhắc nhở:
- Cô là người của ngài Zeke, tuyệt đối không được đụng chạm đến những tên trinh sát này, nghe chưa?
Dove sùng lên:
- Anh im miệng ngay đi!
Dove lao đến, muốn chắn cho Levi thì bị Floch tiếp tục gạt ra. Anh ta cười nhạt:
- Xem chừng chẳng sống được bao lâu.
- Tôi có thể kiểm tra! – Hanji đứng từ phía sau bắt đầu lên tiếng. Dove nhìn chị trong ngỡ ngàng nhưng lại chợt nhận ra có vẻ như Floch đã bắt giữ chị nên chúng mới trói chị bằng sợi dây thừng dày và chắc chắn thế này. Chúng tuy có chút nghi ngờ nhưng vẫn để chị đến kiểm tra tình trạng của Levi. Chị vội vàng thông báo:
- Anh ấy chết rồi. Nội tạng đã nát bấy.