Thạch Khải suy nghĩ một chút: "Không sao, chúng tôi chỉ ăn chung bữa cơm.
Buổi chiều tôi có thời gian, có thể nói chuyện với hai người một lát."
Dù sao Diệp Văn là người tùy tiện tặng nhà cho người ta, nhất định phải được đối xử VIP cao nhất! Lỡ như bạn của bà cũng phóng khoáng giống bà thì sao?
Huống chi, tiếp khách hàng nhiều hơn nói không chừng truyền miệng trong vòng kết nối, mang lại cho cô càng nhiều khách hàng hơn.
Cứ như vậy, cô cũng không cần phải chủ động đi ra ngoài chào mời khách.
Diệp Văn vui mừng khôn xiết: "Quá tốt rồi, chúng tôi ở bàn bên cạnh chờ.
Khi nào tiện cô cứ việc đến tìm chúng tôi là được.
Vậy thì không quấy rầy hai người nữa."
Nói xong, bà biết điều dẫn bạn rời đi.
Hứa Ninh căm giận bất bình.
Tùy tiện nói mấy câu đã làm xáo trộn cuộc hẹn hò mà cậu đã chờ đợi từ lâu, quả thật đáng giận.
Tất nhiên, trên mặt vẫn giả vờ rất bình tĩnh.
Chỉ có ánh mắt tiết lộ cậu không cam lòng.
Khi đang nói chuyện thì thức ăn được bưng lên.
Nhưng, dù món ăn có ngon đến đâu cũng không cách nào dập tắt được oán khí của Hứa Ninh.
--- ---
Thạch Khải dường như vô tình nhắc đến chuyện này: "Đúng rồi, trước đây em nghe bạn học nói, anh có một người anh trai phải không?"
Hứa Ninh gật đầu: "Anh có một người anh trai lớn hơn anh 5 tuổi.
Ban đầu, ba mẹ dự định thai thứ hai là em gái, một nam một nữ gom thành chữ tốt.
Ai biết thai thứ hai vẫn là bé trai."
May mà trong nhà làm kinh doanh nên nuôi nổi.
"Hầu hết bạn bè cùng trang lứa đều là con một, rất ít người có anh chị em.
Mọi người đều nói, trong nhà có mấy đứa con ba mẹ có xu hướng thiên vị." Thạch Khải dường như đang cảm khái.
Tâm tình xấu của Hứa Ninh bị quét đi sạch sẽ, ánh mắt lấp lánh có thần, lập tức hiểu sai.
Chẳng lẽ Thạch Khải đang ám chỉ cậu sau này chỉ muốn sinh một đứa con?
"Mặc dù anh có một người anh trai nhưng quan hệ rất tốt.
Nhưng con một nhận hết cưng chiều của ba mẹ, nghe vào cũng rất tốt.
Anh cảm thấy một đứa con là đủ."
"..." Thạch Khải bị nghẹn họng, cô hoàn toàn không phải có ý đó.
Cô giả vờ cảm thấy rất hứng thú, kiên trì hỏi: "Chẳng lẽ lúc anh và anh trai của anh cãi nhau, ba mẹ sẽ không giúp đỡ một bên sao?"
Hứa Ninh im lặng hoài nghi một hồi lâu mới chậm rãi mở miệng: "Có, bọn họ theo thói quen nghiêng về phía anh..."
"!!" Điều này khác với cô nhìn thấy trong video!
Trong videp trước, ba mẹ rõ ràng nói rõ công ty là của con trai cả, kêu anh đừng có ảo tưởng.
Thậm chí cũng không cổ vũ sự cố gắng của anh.
Sao có thể sẽ thiên vị Hứa Ninh chứ?
Thạch Khải hơi sợ hãi, chẳng lẽ dị năng gặp sự cố? Nhưng vừa rồi cô nhận được video mới hai anh em cãi nhau, người lớn xác thực là giúp đỡ Hứa Ninh.
Mặc dù biết mình hỏi quá sâu, hơi dò xét việc riêng tư của người khác.
Nhưng Thạch Khải không thể không nhắm mắt tiếp tục hỏi: "Tại sao anh không tìm một công việc? Ba mẹ không lo lắng sao?"
Hứa Ninh rất không muốn nói thật.
Nhưng, nếu như không nói rõ ràng lỡ như Thạch