Edit: Hanna
Beta: Heulwen
Ba ngày sau, đại quân về đến kinh thành.
Xe ngựa đi thẳng một đường tới trước cửa cung, phu xe giữ chặt dây cương dừng xe ngựa lại.
Một lúc lâu sau, Tiết Thành dẫn đầu xuống xe, sau đó lập tức quay người lại, đỡ Minh Trăn xuống dưới.
Xuống xe ngựa, Tiết Thành kéo nàng lại gần, sau đó vòng tay ấn vào sau gáy Minh Trăn, hôn một cái thật mạnh lên trán nàng.
“Trăn Trăn.”
“Trở về đợi tin tức của ta.”
“Ăn nhiều một chút, vỗ béo cơ thể.”
Minh Trăn nghiêm túc mà gật gật đầu.
Đột nhiên, dường như vừa nhớ ra điều gì, chàng lại buông nàng ra, nhanh chân trèo lên xe ngựa, quay cuồng một lúc lâu mới cầm một con dao găm xuống dưới.
Chàng trực tiếp nhét vào trong tay Minh Trăn.
“Nàng cầm lấy cái này đi.”
Tiết Thành gãi đầu, cười ngây ngô.
“À ờ, nói thế nào nhỉ, chính là cái kia……”
Ban đầu Minh Trăn hơi hoảng sợ, sau đó nhìn thấy Tiết Thành mặt đỏ tai hồng, nàng cẩn thận rút ra con dao găm kia, quan sát một cách tỉ mỉ.
Là một con dao găm làm từ xương thú, lưỡi đao sắc bén, tay nghề hoàn mỹ. Trên vỏ dao còn nạm một viên đá quý to bằng quả táo, tỏa sáng lấp lánh.
Minh Trăn cầm lấy con dao găm kia, càng nhìn càng vui mừng.
Nàng thấy Tiết Thành nói lắp ba lắp bắp hồi lâu thì ngẩng đầu lên, nhỏ giọng nhắc nhở:
“Tướng quân, là, là tín vật đính ước……”
"A, ừ!”
Tiết Thành gật đầu cười ha ha, thanh âm hào phóng, bá tánh xung quanh đều tò mò mà nhìn lại đây. Minh Trăn gấp gáp nâng tay lên che miệng chàng lại.
Hai người đứng ở cửa cung thật lâu, ghé sát bên nhau nói mấy lời âu yếm thân mật.
Tiết Thành thấy thời gian đã quá muộn thì giơ tay lên thô lỗ mà xoa xoa đầu Minh Trăn, lại hung hăng hôn mấy cái lên mặt nàng, hôn đến mức mặt Minh Trăn dính đầy nước miếng.
“Đi thôi, Trăn Trăn.”
Chàng dùng tay áo lau lung tung trên mặt Minh Trăn, lại bưng khuôn mặt nàng nhìn ngắm hồi lâu, nàng mới nhỏ giọng mở miệng.
“Vâng.”
Nói xong lời từ biệt, Minh Trăn cầm theo con dao găm rồi nhẹ nhàng xoay người, vừa đi được hai bước, lại bị người mạnh mẽ kéo lại.
Chàng ấn nàng lên một góc tường hung hăng hôn một trận vang lên tiếng hôn ròn rã thanh thúy “chụt, chụt chụt”, mấy đứa nhỏ xung quanh bịt hai mắt.
“Xấu hổ, xấu hổ, xấu hổ quá! Tướng quân không