“Mục tổng, anh thật anh minh, tôi đi đặt cơm trước đây!”
“Tôi cũng đi, tôi cũng đi…”
“Cùng nhau đặt đi!”
Một vài nữ đồng nghiệp vừa nói liền vui vẻ rời khỏi.
Khả Khả bước đến: “Xem ra Mục tổng hôm nay phải chi ra số tiền lớn rồi!”
Hạ Tử Hy cũng mỉm cười: “Mục tổng trước giờ luôn là người biết nắm bắt lòng người, hiện tại anh ấy đã nói như vậy, hôm nay có khi nào sẽ có chuyện gì không?”
Mục Cảnh Thiên không phủ nhận: “Nếu như đến bữa ăn của nhân viên cũng không thể quan tâm tốt, vậy thì chỉ có thể nói rằng trình độ của công ty cũng quá tầm thường!”
Hạ Tử Hy lười biếng để ý đến sự đắc ý của anh, nhìn sang Khả Khả: “Đi thôi, chúng ta cùng ăn cơm!”
Khả Khả mím môi cười, liếc mắt nhìn Mục tổng, sau đó bước đi cùng Hạ Từ Hy.
Mục Cảnh Thiên đứng phía sau nhìn theo mỉm cười, cuối cùng cũng bước lên chung.
Quả nhiên!
Bữa trưa ngày hôm nay vô cùng phong phú!
Chay mặn đều có, hơn nữa nhìn vô cùng ngon miệng.
Mục Cảnh Thiên rất ít khi đến nhà ăn dùng bữa, cũng từ khi
quen biết với Hạ Tử Hy thỉnh thoảng mới đến đây.
Hôm nay Mục Cảnh Thiên vừa xuất hiện, đến có đầu bếp cũng ra mặt, nhìn anh, cung kính nói: “Mục tổng, không biết ngài muốn dùng gì?”
Mục Cảnh Thiên ngồi xuống, tư thái nổi bật, nhưng nhìn không chút phách lối nào: “Không cần đâu, giống với mọi người là được!”
“Được, lập tức chuẩn bị cho ngài!”
Mục Cảnh Thiên gật đầu, đầu bếp cũng nhanh chóng quay về nhà bếp.
Khả Khả ngồi